Thánh Nê-rê-ô và A-ki-lê-ô, tử đạo
PHÚC ÂM: Ga 17,20-26
“Lạy Cha, con không chỉ cầu nguyện cho những người này, nhưng còn
cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con, để tất cả nên một, như Cha ở trong Con,
và Con ở trong Cha, để họ cũng ở trong chúng ta. Như vậy, thế gian sẽ tin rằng
Cha đã sai con.” (Ga 17,20-21)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gio-an
20 Con không chỉ cầu nguyện cho những người
này, nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con, 21 để tất cả nên một, như Cha ở trong con và
con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta. Như vậy, thế gian sẽ tin rằng Cha
đã sai con. 22 Phần con, con đã ban cho họ vinh quang mà Cha đã ban cho con, để
họ được nên một như chúng ta là một : 23 Con ở trong họ và Cha ở trong con, để họ
được hoàn toàn nên một ; như vậy, thế gian sẽ nhận biết là chính Cha đã sai con
và đã yêu thương họ như đã yêu thương con.
24 Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì
những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con, để họ chiêm ngưỡng vinh quang
của con, vinh quang mà Cha đã ban cho con, vì Cha đã yêu thương con trước khi
thế gian được tạo thành. 25 Lạy Cha là Đấng công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng con,
con đã biết Cha, và những người này đã biết là chính Cha đã sai con. 26 Con đã cho họ biết danh Cha, và sẽ còn cho
họ biết nữa, để tình Cha đã yêu thương con, ở trong họ, và con cũng ở trong họ
nữa."
Suy niệm:
Sức mạnh
của hiệp nhất
Trước khi từ giã
các môn đệ để về cùng Cha, Chúa Giêsu biết rằng những kẻ theo Ngài sẽ bị thế
gian ghét bỏ và bị quyền lực sự dữ tấn công, nếu đơn độc chiến đấu, chắc chắn họ
sẽ thất bại như Nguyên tổ của họ ngày xưa. Bởi thế, Chúa Giêsu đã cầu nguyện cho họ được hiệp nhất
nên một “như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha”. Ngài không cầu xin
cho họ có sức mạnh, vì sức mạnh thường đưa con người đến nguy cơ ỷ lại vào
mình; Ngài cũng không cầu xin cho họ có quyền lực, vì quyền lực dễ đưa con người
lọt vào hố sâu của tham vọng.
Khi cầu nguyện
cho cộng đoàn những kẻ nhờ lời các Tông đồ mà tin, Chúa Giêsu đã không xin cho
Giáo Hội được phát triển bằng sức mạnh và quyền lực, mà chỉ xin cho tất cả được
hiệp nhất trong Ngài và hiệp nhất với nhau, để Ngài ở đâu, họ cũng ở đó, và để
họ được chiêm ngưỡng vinh quang của Thiên Chúa.
Người kitô hữu
chúng ta hôm nay cũng được mời gọi phản chiếu hình ảnh trung thực của Chúa
Giêsu bằng cách sống yêu thương hiệp nhất. Chắc chắn không ai trong chúng ta có
thể đứng vững một mình nhưng phải liên kết với nhau để thông truyền sức sống. Muốn liên kết với
nhau, chúng ta cần phải ra khỏi con người ích kỷ của mình, phải từ bỏ nhiều tật
xấu cố hữu của mình, nhờ đó chúng ta sẽ nên một trong Chúa và được chiêm ngưỡng
quyền năng vinh quang Chúa hoạt động nơi chúng ta.
Sống Lời Chúa:
Lời Chúa trong bài Phúc Âm hôm nay nói tới
sự vinh quang mà Ngài ban cho các môn đệ và Ngài cũng mời gọi tất cả chúng ta
hãy mở rộng vòng tay để đón nhận sự vinh quang đến từ tình yêu của Chúa Cha, để
tất cả được trở nên một.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin hãy thương xót nhân loại và chữa lành các vết thương chia rẽ của
chúng con. Xin cho tất cả các tín hữu Kitô sống trong sự hiệp nhất như Ngài đã
cầu xin Cha. Xin hãy đổi mới chúng con bằng sức mạnh của Thần Khí để chúng con
trở thành dấu chỉ của sự hiệp nhất và làm tăng thêm trong chúng con tình yêu đối
với anh chị em khác trong Chúa Kitô.
Lẽ sống:
Danh dự cho ai
Văn sĩ Pháp
Alexandre Piron qua đời năm 1773, thường có thói quen đi dạo trong khu rừng
Boulogne giữa thủ đô Paris. Một ngày nọ, ông ngồi nghỉ trên một ghế đá tựa vào
một bức tường.
Chỉ một lát sau,
ông ngạc nhiên vô cùng, vì trong đám đông những người đang đi dạo trong khu rừng,
một vài người đến gần ông, ngả nón chào. Cũng có một vài người bái cả gối nữa.
Nhà văn mỉm cười đáp lễ cảm tình mà khách qua lại dành cho ông. Ông không ngờ rằng
ông được nhiều người mến mộ đến như thế. Ông mong sao một số bạn bè trong văn
giới chứng kiến được cảnh tượng này để thấy được vinh quang mà ông đã đạt được...
Nhà văn đang say
với bã vinh hoa thì chợt trong đám người đang bái chào ông, một lão bà để lộ một
thái độ khác thường. Cũng giống như mọi người khác, bà lão cúi chào, rồi tiến đến
gần ghế đá. Bà thì thầm nói trong miệng mà nhà văn không hiểu được, rồi ngước mắt
nhìn lên cao. Ngạc nhiên trước cử chỉ khác thường của bà lão, nhà văn cũng đưa
mắt nhìn lên cao phía trên tường. Lúc bấy giờ ông mới khám phá ra rằng trên đầu
ông có một tượng thánh giá... Thì ra, những người đi dạo trong khu rừng
Boulogne này dừng lại không phải để tỏ lòng mộ mến đối với ông, mà chính là tỏ
lòng cung kính đối với Chúa Giêsu trên thập giá.
Hổ thẹn vì sự
khám phá ấy, Alexandre Piron đứng dậy bỏ đi nơi khác.
Sở dĩ Chúa Giêsu
đã có thái độ gay gắt đối với những người biệt phái giả hình, là bởi vì họ muốn
chiếm đoạt chính Vinh dự của Thiên Chúa. Họ cũng giống như văn sĩ Alexandre
Piron trong câu chuyện trên đây: người ta đến bái chào Chúa Giêsu trên thập
giá, nhưng ông lại muốn dành cho mình vinh dự ấy. Những người biệt phái giả
hình cũng giống như con lừa mà Chúa Giêsu dùng để cưỡi vào thành Giêrusalem. Giữa
những tiếng reo hò dân chúng dành cho Chúa Giêsu, con lừa cứ nghĩ rằng nó là một
anh hùng oai phong lẫm liệt...
Khao khát danh vọng,
quyền bính là đam mê chung của mọi người. Ai cũng thích xuất hiện trước công
chúng, ai cũng thích được người đời ca tụng, ai cũng thích được phục vụ. Một
cách nào đó, người tham vọng không những dùng người khác như bàn đạp, mà còn tước
đoạt chính Vinh quang của Chúa...
Chúa Giêsu là con người đã sống trọn vẹn
cho tha nhân và do đó cũng quy mọi vinh dự về cho Thiên Chúa. Thánh Phaolô đã
nói với chúng ta rằng: là Thiên Chúa, Ngài đã không đòi cho được đồng hàng với
Thiên Chúa, nhưng đã hủy bỏ mình đi để mặc lấy thân phận con người và vâng phục
cho đến chết. Chúa Giêsu đã vạch cho chúng ta con đường
được sống trọn vẹn ơn gọi làm người: đó là sống cho Thiên Chúa. Chỉ khi nào con
người sống cho Thiên Chúa, thuộc về Thiên Chúa trong tất cả mọi sự, con người mới
đạt được chính cùng đích của mình. Sống cho Thiên Chúa là luôn tìm thấy Thánh ý
của Ngài, là hoạt động cho vinh quang của Ngài, là trở thành khí cụ trong bàn
tay của Ngài...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét