PHÚC ÂM: Mc 10,17-27
“Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao.” (Mc
10,23)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mac-co
17 Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người
chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi : "Thưa Thầy nhân lành, tôi
phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?" 18 Đức Giê-su đáp : "Sao anh nói tôi là
nhân lành ? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. 19 Hẳn anh biết các điều răn : Chớ giết người,
chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha
kính mẹ." 20 Anh ta nói : "Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã
tuân giữ từ thuở nhỏ." 21 Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người
bảo anh ta : "Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà
cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo
tôi." 22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh
ta có nhiều của cải.
23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi
nói với các môn đệ : "Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết
bao !" 24 Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp
: "Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao ! 25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu
vào Nước Thiên Chúa." 26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau :
"Thế thì ai có thể được cứu ?" 27 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói :
"Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không
phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được."
Suy niệm:
Khôn ngoan đích thực
Trong truyền thống
Do Thái, của cải giàu sang là bằng chứng sự hiện diện và chúc lành của Thiên
Chúa, còn nghèo khổ là dấu chỉ xa cách Thiên Chúa và bị Ngài chúc dữ. Chúa
Giêsu sửa sai quan niệm duy vật đó của người Do Thái, bằng cách đảo lộn bậc
thang giá trị của tâm thức trần gian.
Qua cuộc đối thoại
với người thanh niên giàu có, Chúa Giêsu cho thấy việc tuân giữ lề luật mà thôi
không bảo đảm cho ơn cứu rỗi của con người. Muốn được cứu rỗi, phải chia sẻ của cải cho người nghèo khó để
được phần trên trời và bước theo Chúa Giêsu. Nói khác đi, đối với Chúa Giêsu,
việc tuân giữ luật lệ không đủ để được ơn cứu rỗi; muốn được ơn cứu rỗi, cần phải
sống tin yêu, phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa, nghĩa là có được kho tàng trên
trời, và yêu thương tha nhân bằng cách cho đi những gì mình có, dù đó là của cải
vật chất hay tinh thần.
Chúa Giêsu không
dạy chúng ta khinh thường của cải trần gian, nhưng Ngài chỉ khuyến cáo chúng ta
rằng của cải trần gian có thể là một chướng ngại trầm trọng cho ơn cứu rỗi. Khi
nó không được dùng để phục vụ tha nhân, thì của cải có thể trở thành dụng cụ của
ích kỷ, nguồn gốc của bất chính hoặc phô trương lừa gạt. Của cải có thể trở
thành sự dữ, khi nó khép kín con tim và tâm trí chúng ta trong ngục tù của ích
kỷ và hưởng thụ, khi nó ngăn cản chúng ta sống yêu thương và quảng đại, khi nó
không cho chúng ta sống hoàn toàn tự do khỏi mọi tù ngục trói buộc con người.
Lời mời gọi của
Chúa Giêsu: hãy bán của cải, chia cho người nghèo, rồi đi theo Ngài, là một lời
mời gọi cách mạng, có sức biến đổi tấm lòng và cuộc đời cũng như có sức biến đổi
thế giới. Theo
Chúa Giêsu là có can đảm từ bỏ tất cả: từ bỏ tội lỗi, từ bỏ kiểu cách sống trái
với Tin Mừng yêu thương, từ bỏ tâm thức hẹp hòi ích kỷ, từ bỏ những người thân
thương và từ bỏ chính mạng sống của mình nữa. Nhưng tất cả những từ bỏ ấy chỉ
có ý nghĩa khi chúng ta chọn Chúa Giêsu và tiến bước theo Ngài. Và đó chính là
sự khôn ngoan đích thực của chúng ta.
Sống Lời Chúa:
Sứ điệp Lời Chúa
hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết đặt bậc thang giá trị, và biết lựa chọn đúng để
được hạnh phúc đời đời. Hãy cẩn trọng với vấn đề tiền bạc vì tiền bạc có thể sẽ
là rào cản lớn chắn đường về trời nếu nó trở thành ông chủ.
Nếu bao lâu
chúng ta vẫn còn chạy đua với đồng tiền, bất chấp mọi thủ đoạn để chiếm lĩnh,
hay sống ích kỷ, dửng dưng với người nghèo khổ, thì bấy lâu chúng ta đánh mất
kho tàng đích thực và trở thành người dại trước mặt Thiên Chúa vì: “Lời lãi cả
thế giới mà mất linh hồn thì còn ích gì?”.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết tìm đến với Chúa, vâng nghe và thực hành Lời
Chúa, bởi Chúa chính là nguồn mạch khôn ngoan.
Lẽ sống:
Chết vì niềm tin
Một sĩ quan quân
đội Nga đến gặp một vị mục sư Hungari và xin được được nói chuyện riêng với
ông. Viên sĩ quan là một chàng trai trẻ, tướng khí hung hãn và dương dương tự đắc
trong tư thế của kẻ chiến thắng.
Khi cửa phòng
khách đã được đóng lại rồi, viên sĩ quan chỉ cây thánh giá treo trên tường và
nói với vị mục sư rằng: "Ông biết không, cái đó là sự dối trá do các mục
sư bày đặt ra để làm mê hoặc đám dân nghèo, để giúp những giàu dễ dàng kiềm hãm
họ trong tình trạng ngu dốt. Bây giờ chỉ có tôi và ông, ông hãy thú nhận với
tôi rằng: ông không hề bao giờ tin rằng Chúa Giêsu Kitô là Con Thiên
Chúa".
Vị mục sư cười
và trả lời rằng: "Ông bạn ơi, tôi tin thật đấy, vì đó là sự thật".
"Ông đừng có lừa dối tôi, cũng đừng giễu cợt tôi", vị sĩ quan hét
lên. Anh ta rút ra một khẩu súng lục, chĩa vào vị mục sư và hăm dọa: "Nếu
ông không nhận rằng đó chỉ là một sự dối trá, thì tôi sẽ nổ súng".
Vị mục sư điềm
tĩnh trả lời: "Tôi không thể nói như thế, vì không đúng. Ðức Giêsu thật sự
là Con Thiên Chúa".
Viên sĩ quan vứt
khẩu súng xuống sàn và chạy đến ôm vị mục sư. Anh ta vừa khóc vừa nói:
"Ðúng thế, đúng thế. Tôi cũng tin như vậy, nhưng tôi không thể tin rằng có
những người dám chết vì Ðức tin cho đến khi chính tôi khám phá ra điều này. Tôi
xin cám ơn Ngài. Ngài đã củng cố lòng tin của tôi. Bây giờ chính tôi cũng có thể
chết cho Ðức Kitô. Ngài đã chứng minh cho tôi rằng: Ðiều này có thể làm được".
"Các vị tử đạo nhắc nhở chúng ta rằng:
chết vì niềm tin là hồng ân được trao ban cho thiểu số, nhưng trong niềm tin là
ơn gọi của mọi tín hữu".
Cộng đồng
Vatican II đã mở ra một kỷ nguyên mới, đã mang đến cho hội thánh và mỗi tín hữu
một mùa xuân mới, đã nêu bật và tạo cho mọi tín hữu nhiều cơ hội để biểu lộ niềm
tin qua hành động: Sống đạo và Hành đạo. Nhờ quan niệm này, Ðạo đã không bị giới
hạn trong nhà thờ và trong những giờ kinh, nhưng Ðạo và Niềm tin đã được đem ra
Sống và Thức hành trong mọi lúc và trong mọi hoàn cảnh sống.
Nhưng câu vấn nạn
thường gây ra nhiều thắc mắc vẫn là: sống niềm tin và thực hành trong niềm tin
nào?
Quan trọng nhất
có lẽ là tin vào Thiên Chúa tình yêu. Ðối với mỗi người trong chúng ta Thiên
Chúa tình yêu này có một chương trình để dẫn dắt chúng ta đi trong tin yêu và đạt
được tình yêu hoàn hảo. Rồi bước thứ hai là thực hành tình yêu với câu hỏi đơn
sơ: nếu Chúa là tôi, thì trong hoàn cảnh cụ thể này, Ngài sẽ xử trí và hành động
như thế nào?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét