CHÚA HIỂN LINH - lễ
trọng
PHÚC ÂM: Mt 2,1-12
“Từ
phương Đông chúng tôi đến bái lạy Người.”
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo
thánh Mát-thêu.
1
Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy
nhà chiêm tinh từ phương Đông đến Giê-ru-sa-lem, 2 và hỏi : “Đức Vua dân Do-thái mới
sinh, hiện ở đâu ? Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Người xuất hiện bên phương
Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người.” 3 Nghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối, và cả thành
Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao. 4 Nhà vua liền triệu tập tất cả các thượng tế và
kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho biết Đấng Ki-tô phải sinh ra ở đâu. 5 Họ trả
lời : “Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong sách ngôn sứ, có chép rằng : 6 Phần
ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của
Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời.”
7
Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật vời các nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ
ngôi sao đã xuất hiện. 8 Rồi vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng :
“Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại
cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy Người.” 9 Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao
họ đã thấy ở phương Đông, lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng
lại. 10
Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng. 11 Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà
Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương
và mộc dược mà dâng tiến. 12 Sau đó, họ được báo mộng là đừng trở lại gặp
vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình.
Suy niệm:
Thành
tâm thiện chí sẽ gặp Chúa
Lễ Hiển Linh là lễ Chúa tỏ mình ra.
Việc Chúa sinh ra được loan báo cho mọi người biết dưới nhiều hình thức khác
nhau như: lời các ngôn sứ loan báo từ nhiều thế kỷ trước, đạo binh thiên thần
ca hát, ngôi sao lạ xuất hiện… Tuy nhiên không phải ai cũng gặp được Chúa.
Có những người
không gặp Chúa, dù biết rõ những chỉ dẫn về Người.
Đó là những kinh sư, biệt phái. Họ
hiểu biết Thánh Kinh. Khi ba nhà đạo sĩ đến hỏi thăm, họ đã đọc vanh vách lời
ngôn sứ loan báo Đấng Cứu Thế sinh ra tại Bêlem. Nhưng họ không gặp được Chúa,
vì họ hiểu biết lý thuyết mà không thực hành. Ngồi một chỗ mà không chịu lên đường.
Chỉ chú ý tới chữ nghĩa sách vở mà không chú ý tới cuộc sống con người. Chỉ tìm
trong sách vở mà không tìm những dấu chỉ trong đời thường.
Đó là Hêrôđê. Bạo vương này muốn tìm
Chúa nhưng không gặp Chúa, dù ông có binh hùng tướng mạnh trong tay. Ông không
gặp Chúa vì ông tìm Chúa không phải vì Chúa mà vì quyền lợi của ông. Ông tìm
Chúa không phải để thờ lạy nhưng để giết chết. Ông tìm Chúa không phải để tôn
vinh Chúa nhưng để tôn vinh bản thân. Ông tìm Chúa không phải để làm theo ý
Chúa nhưng để bắt Chúa phải theo ý ông. Vì thế Chúa đã vượt thoát khỏi tầm tay
của ông. Vĩnh viễn ông không gặp được Chúa.
Những người xem ra gần gũi nhất, hiểu
biết nhất, có phương tiện nhất đã không gặp được Chúa. Trái lại, những người có
vẻ nghèo hèn, thiếu thốn phương tiện, xa xôi cách trở lại gặp được Chúa. Đó là các mục đồng và đặc biệt ba nhà đạo sĩ mà ta
nhớ đến trong thánh lễ hôm nay.
Họ đã gặp Chúa vì họ đã lên đường. Dù không biết lời tiên tri loan
báo, không biết lời hứa, không thuộc Thánh Kinh, nhưng khi thấy ngôi sao lạ, họ
đã lên đường ngay tức khắc. Lên đường nói lên thái độ ngoan ngoãn tuân theo ơn
Chúa soi sáng. Lên đường nói lên thái độ dấn thân. Lên đường nói lên lòng cương
quyết đi tìm. Lên đường là chấp nhận gian khổ để đạt được điều mơ ước.
Họ lên đường và đã gặp Chúa vì lòng
họ khao khát. Khao khát chân lý nên đêm đêm họ
không ngừng quan sát bầu trời tìm kiếm ánh sao, vì thế cả một bầu trời bao la,
chỉ một ánh sao lạ xuất hiện, họ đã nhận biết. Khao khát chân lý nên khi Chúa vừa
tỏ mình qua dấu hiệu ngôi sao, họ đã vội vã theo sát dấu ánh sao đi tìm. Khao
khát gặp Chúa nên khi ánh sao vụt biến mất, họ đã không nản lòng, quyết tâm dò
hỏi cho ra.
Họ đã gặp Chúa vì tâm hồn họ đơn sơ thành thực. Đi tìm Chúa chứ không tìm bản
thân. Đi tìm Chúa để thỏa lòng khao khát chân lý chứ không để thỏa mãn những
tham vọng đen tối. Đi tìm Chúa để thờ lạy Chúa chứ không vì lợi lộc cá nhân. Với
tâm hồn đơn sơ, họ đã nhận ra ý Chúa, dù ý Chúa chỉ nhẹ nhàng qua một ánh sao.
Với tâm hồn đơn sơ, họ đã nhận ra chính Chúa, dù Chúa có ẩn thân dưới hình dáng
một em bé yếu ớt nghèo nàn, trong khung cảnh rất tồi tàn của chuồng bò hôi hám.
Đời sống đạo của tôi cũng là một cuộc
đi tìm Chúa. Tôi sẽ chỉ gặp được Chúa nếu tôi noi gương ba vua, có tâm hồn đơn
sơ thành thực, có lòng khao khát Chúa vì chính Chúa, và dám dấn thân thực hành
những điều Chúa truyền dạy, đặc biệt là giới răn bác ái, phục vụ Chúa trong những
anh em nghèo khổ.
ĐTGM Giuse Ngô
Quang Kiệt
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, xin chỉ cho con đường lối
của Chúa.
Lẽ sống:
"Trăm
năm bia đá thì mòn,
Ngàn
năm bia miệng hãy còn trơ trơ"
Nhà
độc tài nào sau khi ra đi cũng trở thành bia cho không biết bao nhiêu những lời
đàm tiếu của thiên hạ. Năm 1986, người ta nói đến trên 3,000 đôi giày đã trở
thành bảo tàng viện của bà Imelda Marcos, phu nhân của cựu tổng thống Phi Luật
Tân, ông Ferdinand Marcos. Sau đó, người ta lại bàn tán về những đôi giày của
bà Elena, vợ của nhà độc tài Ceaucescu bị hành quyết tại Rumani.
Khi
vợ chồng của cựu tổng thống Marcos bị bắt buộc phải bỏ nước Phi, dân chúng đã
tuôn đến dinh tổng thống như một ngày hội: họ đến đó chỉ để xót xa so sánh cái
cảnh giàu sang quá mức của gia đình nhà độc tài với cái đói khổ mạt rệp của dân
chúng. Người dân Phi nói rằng, trong 9 năm liền, bà Imelda Marcos chỉ có thể
mang một đôi giày không quá 3 lần là cùng. Sau khi hành quyết vợ chồng
Ceaucescu, người ta mới khám phá ra rằng căn nhà mà họ cho là bình thường của họ
chính là một biệt thự sang trọng với 40 phòng khác nhau được trang trí bằng những
bức tranh đắt giá, phòng tắm được khảm bằng vàng. Mỗi phòng đều có truyền hình
và máy video.
Tài
sản của ông Ceaucescu cũng không thua kém gì những của cải biển lận của ông
Noriega, cựu tổng thống bị truất phế của Panama. Ông tướng này không chỉ có những
căn nhà lộng lẫy trong nước, mà còn không biết bao nhiêu biệt thự tại Pháp và
các nước khác. Máy bay và những chuyến du thuyền của ông không còn là những
phương tiện để di chuyển, mà là cả một thú sưu tầm.
Không có một nhà độc tài nào mà không tham lam tiền của.
Người ta nói đến hàng tỷ Ðôla của ông Marcos. Nhà độc tài của một nước nghèo
nàn như Haiti cũng có đến 400 triệu Mỹ kim. Somoza, người bị lật đổ tại Nicaragua,
thì có đến hàng trăm triệu Ðô la đầu tư vào những kinh doanh đồi trụy như đĩ điếm,
cờ bạc. Cựu hoàng đế Pokassa của một nước nghèo nàn lạc hậu như Cộng Hòa Trung
Phi bên Phi Châu, đã làm lễ đăng quang năm 1976 với một phí tổn là 20 triệu Mỹ
kim. Và hiện nay, người ta ước tính tài sản của tổng thống Zaire là ông Mobutu
Sese Seko lên đến gần 5 tỷ Mỹ kim.
Giá
của những tài sản bất chính ấy thường giống nhau: một cuộc lưu vong nhục nhã, một
cuộc chốn chạy không kèn không trống, một cuộc hành quyết dã man hay một cuộc sống
trong lo sợ từng ngày và làm mục tiêu cho những oán ghét.
Mỗi dịp đầu năm, dường
như ai cũng muốn làm một quyết tâm. 50% người Hoa Kỳ quyết tâm giảm thiểu sự ăn
uống để gìn giữ sức khỏe.
Ðối với người Kitô
chúng ta, sức khỏe tinh thần, sự cường tráng tâm linh có lẽ là điều quan trọng
hơn cả. Quyết tâm của chúng ta phải là quyết tâm điều chỉnh lại sự lựa chọn cơ
bản của chúng ta. Ðâu là cùng đích của cuộc sống chúng ta? Ðâu là lý tưởng của
chúng ta? Ðâu là giá trị cao cả nhất trong cuộc sống của chúng ta? Tiền bạc và
nhất là tiền bạc bất chính có đem lại hạnh phúc cho đời Người không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét