Phúc Âm: Lc 7,31-35
“Chúng tôi thổi sáo cho các anh,
mà các anh không nhảy múa ; chúng tôi hát bài đưa đám, mà các anh không khóc
than.”
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
31
Khi ấy, Đức Giê-su nói với đám đông về ông Gio-an rằng : “Tôi phải ví người thế
hệ này với ai ? Họ giống ai ? 32 Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà
nói :
‘Tụi tôi thổi sáo cho các anh,
mà
các anh không nhảy múa;
tụi
tôi hát bài đưa đám,
mà các anh không khóc than.’
mà các anh không khóc than.’
33
“Thật vậy, ông Gio-an Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông
bảo : ‘Ông ta bị quỷ ám.’ 34 Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì
các ông lại bảo : ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.’
35 Nhưng
Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện minh cho.”
Suy
niệm:
Gioan
Tiền Hô là một người cao trọng hơn hết mọi người nam. Đây chính là lời khen ngợi
của Đức Giêsu dành cho ông. Tuy nhiên không phải ai cũng là người nghe ông, cụ
thể là các Biệt Phái và Luật sĩ đã khước từ lời của Gioan.
Trước
tình trạng đó, Đức Giêsu đã nhận định về lập trường và thái độ của các Biệt Phái
và Luật Sĩ như sau: họ giống như lũ trẻ ngồi ở ngoài phố chợ, gọi nhau mà bảo:
"Chúng
tôi đã thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa".
"Chúng
tôi đã hát những điệu bi ai, mà các anh không khóc".
Hình ảnh của lũ trẻ và
lời nói của Đức Giêsu, hẳn cho chúng ta thấy Ngài lên tiếng khiển trách nặng nề
về sự mập mờ, gian dối và hay đổi trắng thay đen, nói một đàng làm một nẻo của
các Biệt Phái và Luật Sĩ. Họ giống như lũ trẻ nơi phố chợ. Vì thế, những lời họ
nói chẳng đáng tin tưởng vì không có giá trị.
Hình
ảnh của các Biệt Phái và Luật Sĩ hẳn cũng còn đầy dẫy trong xã hội của chúng ta
hiện nay. Khi thì chỗ này, lúc chỗ kia, vẫn còn đó những con người luôn tìm mọi
cách bóp méo sự thật, bẻ cong ngòi bút để chụp mũ người lương thiện, công
chính. Họ thuộc hạng nói dối chuyên nghề, nên đâu còn chỗ cho Lương Tâm lên tiếng!!!
Vì thế, chúng ta
không lạ gì khi vẫn thấy xuất hiện những hạng người "nổ"
rất lớn với những
lời lẽ "đao to búa lớn"; "rất kêu", nhưng thực ra những lời đó chẳng khác gì lời nói của con
nít, không đáng để chúng ta tin tưởng, bởi lẽ họ "nói mà không
làm"; hay "nói một đàng,
làm một nẻo".
Sống Lời Chúa:
+
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy sống
và làm chứng trong sự thật, có thế, chúng ta mới được người khác tôn trọng, bằng
không, chúng ta chỉ như bọn trẻ nơi phố chợ mà thôi.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con
đừng rơi vào tình trạng của các Biệt Phái và Luật Sĩ khi xưa là cố chấp, bảo thủ,
lập lờ và gian dối. Xin cho chúng con biết sử dụng trí tuệ Chúa ban để phục vụ
cho công lý và sự thật.
Lẽ sống:
Lời
nói không mất tiền mua
Mahatma
Gandhi, người đề xướng chủ trương tranh đấu bất bạo động, đến Phi Châu. Ông vào
dùng bữa trong một quán ăn bình dân. Sau khi dùng bữa, ông trả tiền và nói với
người giúp bàn: "Xin
cám ơn vì sự tử tế của anh". Người giúp bàn trả lời: "Thưa ngài, tôi
sẽ không bao giờ quên ngài. Từ 25 năm phục vụ ở đây, tôi chưa bao giờ nghe được
một tiếng cám ơn".
"Lời nói không mất tiền mua. Lựa lời mà nói cho vừa lòng
nhau". Một tiếng cám ơn, một lời chào hỏi, nếu được thực
thi với tất cả chân tình là một biểu lộ của một lòng tin sâu sắc. Nói một tiếng
cám ơn, biểu lộ một cử chỉ thân thiện với người khác là muốn nói lên rằng tình
liên đới giữa con người là một điều thiết yếu và ta cần có người chung quanh để
sống với.
Nói một tiếng cám ơn với người nào đó là khẳng định giá tị và nhân phẩm của người đó. Nhưng ở đời, có ai mà không cho ta một món quà hay không dạy ta bất cứ bài học nào đó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét