Phúc Âm: Lc 7,36-50
“Tội của chị rất nhiều, nhưng đã
được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều.”
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
36
Khi ấy, có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức
Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn. 37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội
lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem
theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. 38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy
nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và
lấy dầu thơm mà đổ lên.
39
Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng : “Nếu quả thật ông
này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ
người nào : một người tội lỗi !” 40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông : “Này ông Si-môn,
tôi có điều muốn nói với ông !” Ông ấy thưa : “Dạ, xin Thầy cứ nói.” 41 Đức
Giê-su nói : “Một chủ nợ kia có hai con nợ : một người nợ năm trăm quan tiền, một
người năm chục. 42
Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong
hai người đó, ai mến chủ nợ hơn ?” 43 Ông Si-môn đáp : “Tôi thiết tưởng là người đã được
tha nhiều hơn.” Đức Giê-su bảo : “Ông xét đúng lắm.”
44
Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn : “Ông thấy người phụ
nữ này chứ ? Tôi vào nhà ông : nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị
ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. 45 Ông
đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân
tôi. 46
Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên
chân tôi. 47
Vì thế, tôi nói cho ông hay : tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ
là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.” 48 Rồi Đức
Giê-su nói với người phụ nữ : “Tội của chị đã được tha rồi.” 49 Bấy
giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng : “Ông này là ai mà lại tha được tội ?”
50 Nhưng
Đức Giê-su nói với người phụ nữ : “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình
an.”
Suy
niệm:
Đoạn
Tin Mừng hôm nay trình thuật việc cô Mađalêna xức dầu thơm cho Đức Giêsu và lấy
tóc mình mà lau. Sự trở lại của cô đã làm cho nhiều người kinh ngạc và hành động
của cô cũng gây nên không ít sự tò mò cho mọi người xung quanh.
Tưởng
cũng nên nhắc lại, Mađalêna là một cô gái điếm chuyên nghề, nhưng cô đã được Đức
Giêsu giải cứu khỏi cái chết trước sự hằm hằm của các người Biệt Phái khi họ dẫn
giải cô đến để xin Đức Giêsu xét xử.
Cô
đã được quý nhân phù trợ, Đức Giêsu đã giải thoát cô khỏi chết và phục hồi tinh
thần cho cô bằng tình thương xót của Ngài.
Vì
thế, cuộc đời của Mađalêna đã thay đổi từ đó.
Nếu
trước kia đôi mắt của cô là đôi mắt đa tình, thì nay đôi mắt đó đã đẫm lệ ăn
năn.
Nếu
trước kia mái tóc là vật để trang điểm thân xác và tạo sự chú ý của các chàng
trai khát tình, thì giờ đây đã dùng để lau chân Chúa.
Nếu
đôi môi là nơi diễn ra những nụ hôn nồng thắm phục vụ cho những cuộc ăn chơi
trác táng, thì giờ đây cô đã dùng vào việc hôn chân Chúa.
Nếu
trước kia dầu thơm là mồi câu khách làng chơi, thì giờ đây, cô đã dùng vào việc
xức chân Chúa.
Tất
cả những hành vi đó của cô đã biểu lộ một đức tin tuyệt đối và lòng yêu mến nồng
nàn với Đức Giêsu, Đấng đã giải thoát cô khỏi tội lỗi và khỏi chết.
Thật vậy,
cuộc đời của mỗi con người đều có một quá khứ và tương lai, các thánh là những
người cũng không nằm ngoài quỹ đạo đó! Điển hình là Mađalêna, cuộc đời của
ngài từ tội nhân trở thành thánh nhân nhờ ân sủng của
Thiên Chúa. Từ lòng bao dung tha thứ của Đức Giêsu, Mađalêna đã được phục
hồi giá trị làm người và làm con Thiên Chúa. Bây giờ cô có quyền ra đi trong cuộc sống với một tâm hồn bình an vì đã yêu nhiều nên được
tha nhiều.
Sống Lời Chúa:
+
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta
hãy chạy đến với lòng thương xót của Thiên Chúa trong tâm tình thống hối ăn
năn.
+ Hãy tin tưởng
vào tình thương của Thiên Chúa. Vì tội chúng ta
có đỏ như son, có thẫm tựa vải điều, thì Thiên Chúa cũng tẩy cho trắng như
bông, sạch như tuyết.
+ Muốn đạt được điều đó,
chúng ta phải quay trở về với Chúa trong sự khiêm tốn, ăn năn, tin tưởng. Tất cả được
xây dựng trên lòng mến.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, xin cứu chúng con khỏi
tội lỗi, và ban ơn giúp sức để chúng con được ơn trở về với Chúa cách trọn vẹn
và trung thành như thánh nữ Mađalêna khi xưa.
Lẽ sống:
Những
giọt nước mắt của sám hối
Người
Hồi Giáo thường nói đến ý nghĩa và giá trị của lòng sám hối qua câu chuyện tưởng
tượng như sau:
Một
hôm Allah, Ðấng Khôn Ngoan, truyền cho một sứ thần xuống trần gian để tìm cho được
điều tốt đẹp nhất và mang về Thiên quốc.
Vị
sứ thần đáp ngay xuống một trận chiến nơi máu của những vị anh hùng đang chảy
lai láng. Vị sứ thần thu nhặt một ít máu và mang về trình cho Ðấng Allah. Nhưng
Ðấng Allah xem ra không hài lòng mấy. Ngài nói: "Máu đổ ra cho tổ quốc và
tôn giáo là một điều quý giá, nhưng vẫn chưa phải là điều tốt đẹp nhất dưới trần
gian".
Vị
sứ thần đành phải giáng trần một lần nữa. Lần này, ngài gặp ngay một đám tang của
một người giàu có, nhưng rất quảng đại. Vô số người nghèo đi đằng sau quan tài,
vừa đi vừa khóc lóc, vừa xông hương để biểu lộ lòng biết ơn của họ đối với vị
ân nhân. Vị sứ thần bèn thu nhặt hương thơm ngào ngạt và mang về trời. Lần này,
Ðấng Allah mỉm cười đón lấy mùi thơm ngào ngạt. Nhưng xem ra Ngài vẫn chưa hài
lòng. Ngài nói: "Dĩ nhiên, lòng biết ơn là một trong những điều tốt đẹp và
hiếm có dưới trần gian. Nhưng ta nghĩ rằng còn có một cái gì khác tốt đẹp hơn".
Lại
một lần nữa, vị sứ thần đành phải vâng lệnh Allah để trở lại trần gian. Phải mất
một thời gian lâu, sau khi đã đi rảo khắp bốn phương, vị sứ thần mới tìm được
điều mong mỏi. Một buổi chiều nọ, ngồi nghỉ mệt bên vệ đường, ngài bỗng thấy một
người đàn ông bên cạnh khóc sướt mướt. Vị sứ thần được người đàn ông giải thích
như sau: "Tôi đã chiều theo cơn cám dỗ để phạm tội... Giờ đây, nước mắt là
cơm bữa hằng ngày của tôi". Vị sứ thần bèn đưa tay hứng lấy những giọt nước
mắt còn nóng hổi và vội vã bay về trời. Ðấng Allah nhìn thật lâu vào những giọt
nước mắt và mỉm cười nói với vị sứ thần:
"Thế
là người đã hoàn thành tốt sứ mệnh. Quả thật dưới trần gian, không có gì đẹp và
hữu ích cho bằng lòng sám hối, bởi vì nó có sức canh tân cuộc sống. Tuy nhiên,
người đã thấy đó, trước khi vui mừng, ta đã nhìn thật kỹ xuyên qua những giọt nước
mắt. Một lòng sám hối giả dối không có ích lợi gì cả. Một sự sám hối thành thật
có sức biến đổi mùa đông giá rét của lòng người thành mùa xuân của Tình
Yêu".
Trong
Tin Mừng theo thánh Luca ở đoạn 15 câu 7, Chúa Giêsu đã nói: "Trên trời sẽ
vui mừng gấp bội khi có một người tội lỗi ăn năn hối cải hơn là 99 người công
chính không ăn năn hối cải".
Vinh quang của Thiên
Chúa, niềm vui của Thiên Chúa chính là con người được sống. Và sự sung mãn, sự
sống đích thực chính là ân sủng, là sự sống của Thiên Chúa trong tâm hồn con người.
Sự sống ấy chỉ có thể đến trong tâm hồn con người, nếu con người biết mở rộng cửa
tâm hồn để đón nhận Thiên Chúa... Những giọt nước
mắt sám hối chính là sức đẩy để mở tung cánh cửa tâm hồn vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét