Phúc Âm: Lc 8,16-18
“Đèn được đặt trên đế, để những
ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng.”
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
16
Khi ấy, Đức Giê-su nói với đám đông dân chúng rằng : “Chẳng có ai đốt đèn, rồi
lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế, để những ai đi vào
thì nhìn thấy ánh sáng. 17 Vì chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển
hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh
sáng. 18
Vậy hãy để ý tới cách thức anh em nghe. Vì ai đã có, thì được cho thêm ; còn ai
không có, thì ngay cái họ tưởng là có, cũng sẽ bị lấy mất.”
Suy
niệm:
Khi
nói về đèn, người ta nghĩ ngay đến đặc tính của nó là chiếu sáng và đẩy lui
bóng tối. Mất đi yếu tố này, nó không còn phải là chính nó nữa. Có chăng, chỉ
là vật trang trí, hoặc là đèn hư mà thôi.
Hôm
nay, Đức Giêsu ví các môn đệ của Ngài như là đèn, và bổn phận của các ông là phải
chiếu sáng: "Các con là ánh sáng thế gian".
Khi nói như thế, Đức Giêsu có ý nhắc các ông rằng: nếu bản chất của đèn là chiếu
sáng, thì đời sống của các ông cũng phải tỏa sáng như vậy.
Những ánh sáng của người
môn đệ chính là đời sống nhân hiền, khiêm tốn, từ bi, hay thương xót, biết
thông cảm, luôn đồng hành với những ai cần sự giúp đỡ, sẵn sàng bảo vệ cho công
lý, sống chết cho sự thật toàn vẹn. Nếu người môn
đệ đi ngược lại, thì chẳng khác gì có đèn mà không có dầu, hoặc có đèn nhưng thực
tế đèn đã hư hỏng, không còn tác dụng nữa.
Tuy
nhiên, muốn trở
nên đèn sáng để soi chiếu trần gian, người môn đệ phải biết gắn bó đời mình với
Đức Giêsu là nguồn ánh sáng. Luôn biết sẵn sàng để cho Lời Chúa soi
chiếu cuộc đời của mình trước, rồi kế đó, người môn đệ sẽ chiếu tỏa cho anh chị
em của mình những giá trị Tin Mừng.
Ngày
lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, chúng ta, mỗi người đều được đón nhận một cây nến
cháy sáng qua lời mời gọi của vị chủ sự: "Hãy nhận lấy
ánh sáng Chúa Kitô". Như thế, chúng ta thuộc về Ánh Sáng,
hay nói đúng hơn, chúng ta là ánh sáng và bổn phận phải chiếu tỏa ánh sáng cho
mọi người xung quanh. Không bao giờ chúng ta được phép chỉ giữ ánh sáng cho
riêng mình. Hoặc có khái niệm: "Đèn nhà ai nấy rạng". Nếu chúng ta có
chủ trương ích kỷ như vậy, hẳn là một điều vô lý vì: "Không ai thắp đèn rồi
lấy hũ che lại, hay đặt dưới gầm giường".
Sống Lời Chúa:
+
Mỗi chúng ta phải là những chứng nhân sống động của Chúa ngay
trong một xã hội đang tìm mọi cách để chối bỏ đức tin hay loại bỏ chứng từ đức
tin. Một chứng nhân sống động là gì nếu không phải là vào cuộc để dấn thân vì
người nghèo, sự thật và công bằng?
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, xin cho ngọn đèn cháy
sáng trong ngày Rửa Tội luôn chiếu sáng trên cuộc đời chúng con, để cuộc đời
chúng con luôn phản chiếu ánh sáng của Chúa cho anh chị em xung quanh.
Lẽ sống:
Người
lính mù
Tại
nhà ga Verona, bên Italia năm 1945, dân chúng đang chờ đợi các binh sĩ trở về từ
các trại tập trung của Ðức Quốc Xã. Sự xuất hiện của chuyến xe lửa đã khơi dậy
những tiếng reo vui tưởng chừng như không bao giờ dứt.
Từ
trên xe lửa những tấm thân tiều tụy bắt đầu bước xuống sân ga giữa tiếng cười
pha lẫn tiếng khóc của người thân. Cuối cùng, một người lính trẻ mò mẫm bước đi
từng bước. Anh từ từ tiến về một người đàn bà già yếu và chỉ đủ sức để thốt lên
tiếng "Mẹ". Hai mẹ con ôm chầm
lấy nhau... Người mẹ già xót xa: "Làm sao một người mù như con lại có thể tìm đến với mẹ?"
Người lính mù ấy đáp: "Thưa mẹ, con không nhìn thấy mẹ bằng đôi mắt, nhưng
trái tim con đã hướng dẫn con".
Người ta không chỉ thấy
bằng đôi mắt, nhưng còn bằng chính tâm hồn của mình. Người ta không chỉ hiểu biết
bằng lý trí, nhưng còn bằng cả con tim của mình nữa.Chúng ta không những hiểu được thế giới và con người bằng trí khôn của mình, nhưng còn bằng chính Ðức Tin nữa. Với ánh sáng Ðức Tin, chúng ta đi vào mầu nhiệm của sự vật bằng chính sự hiểu biết của Thiên Chúa. Hãy để cho ánh sáng của Thiên Chúa hướng dẫn chúng ta. Hãy nhìn vào con người và thế giới bằng chính cái nhìn của Thiên Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét