Phúc Âm: Lc 6,20-26
“Phúc cho anh em là những kẻ
nghèo khó. Khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có”.
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
20
Khi ấy, Đức Giê-su dừng lại ở một chỗ đất bằng. Nơi đây có đông đảo dân chúng
tìm đến với Người. Đức Giê-su ngước mắt lên nhìn các môn đệ và nói :
“Phúc
cho anh em là những kẻ nghèo khó,
vì
Nước Thiên Chúa là của anh em.
21 “Phúc
cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói,
vì
Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng.
“Phúc
cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc,
vì
anh em sẽ được vui cười.
22
“Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị
xoá tên như đồ xấu xa. 23 Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này
đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ
cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế.
24
“Nhưng khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi
của mình rồi.
25
“Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các ngươi sẽ phải
đói.
“Khốn
cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười, vì các ngươi sẽ phải sầu
khổ khóc than.
26
“Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng
được cha ông họ đối xử như thế.”
Suy
niệm:
Đức
Giêsu được mọi người biết đến là một người nghèo. Nghèo từ khi sinh ra đến lúc
từ giã thế gian để về với Chúa Cha.
Chính
Đức Giêsu đã ví cuộc đời của mình như: "Con cáo có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không
có chỗ dựa đầu".
Lúc
sinh thời, nhất là trong thời gian loan báo Tin Mừng, từ lối sống đến hành động,
Ngài luôn quan tâm đến tận cùng kiếp sống con người, nhất là những người khốn
khó, bệnh hoạn, tật nguyền. Nên Đức Giêsu không ngần ngại để sống với những người
nghèo hèn, cảm thông cho những người tội lỗi và ăn uống với họ, đồng thời luôn
coi họ như những bạn. Sẵn sàng đứng về phía họ để bênh đỡ, chở che.
Tinh
thần và lối sống đó hôm nay được Đức Giêsu chính thức chúc phúc, và qua đó như
một lời mời gọi mọi người đi theo con đường đó để được hạnh phúc: "Phúc cho các
ngươi là những kẻ nghèo khó, vì nước Thiên Chúa là của các ngươi".
Phải
chăng Đức Giêsu là người cổ hủ, lối sống lỗi thời và Ngài cổ súy cho cái nghèo để
rồi những ai muốn đi theo Ngài thì phải sống một cuộc sống bần cùng, cơ cực?
Thưa!
Hẳn là không rồi! Qua mối phúc này, Đức Giêsu muốn cho con người được hạnh phúc
hoàn toàn, khi không bị chi phối bởi lòng ham muốn tiền bạc, vì nếu mê mẩn với
chúng thì sẽ trở thành nô lệ cho tiền bạc mấy hồi!
Sống Lời Chúa:
+
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta
hãy hướng tâm hồn lên Đức Giêsu và quy chiếu cuộc đời của ta với Ngài để vui mừng
khi được sống tinh thần nghèo khó như Ngài.
+ Một cách cụ
thể, đó là sống hết mình và hiến thân trọn vẹn cho tha nhân, nhất là những người
bần cùng trong xã hội.
+ Cần phải
xác định thật rõ rằng: gia tài đích thực của chúng ta là Thiên Chúa. Giá trị lớn
lao nhất là sống cho Thiên Chúa qua cung cách phục vụ tha nhân. Cùng đích của
con người không phải là của cải chóng qua đời này mà là cuộc sống mai hậu.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết
noi gương Chúa để mặc lấy tâm tình nghèo khó như Ngài, ngõ hầu chúng con được tự
do để dấn thân phục vụ người nghèo cách vô vị lợi như Chúa khi xưa.
Lẽ sống:
Quà
tặng quý giá nhất
Trong
một góc hè phố, một bác hành khất tê bại nằm co quắp. Chợt có một người đàn ông
ăn mặc bảnh bao đi qua. Người hành khất bèn mở miệng xin bố thí. Người đàn ông ăn
mặc sang trọng xỏ tay vào túi áo, nhưng ông tìm mãi mà chẳng được gì. Vừa bối rối,
vừa thành kính, ông ta mới phân bua với người hành khất:"Này
bác, tôi muốn biếu bác chút đỉnh, nhưng rất tiếc, vì đi bất ngờ nên tôi không
có mang tiền theo. Xin bác thông cảm cho".
Người
hành khất mới trả lời: "Cám ơn ông. Ông đã cho tôi nhiều hơn mọi của bố
thí. Bởi vì ông đã gọi tôi là Bác. Chưa bao giờ trong đời tôi, tôi đã nhận được
danh dự đó trên môi miệng của một người sang trọng nào cả".
Dù là một người hành khất,
dù là một người tàn tật, dù là một người bị xã hội ruồng rẫy bỏ rơi, tất cả đều
có một phẩm giá như nhau. Quà tặng quý giá nhất mà chúng ta có thể trao tặng
cho người khác, chính là tôn trọng người đó với tất cả phẩm giá cao quý nhất của
họ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét