PHÚC ÂM: Ga 6,52-59
Khi ấy, người Do Thái liền
tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói : “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn
thịt ông ta được?” (Ga 6,52)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan
52 Người Do-thái liền tranh luận sôi nổi với nhau.
Họ nói : "Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được
?" 53 Đức Giê-su nói với họ : "Thật, tôi bảo thật các ông : nếu các
ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. 54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống
muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, 55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi
thật là của uống. 56 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở
lại trong người ấy. 57 Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ
Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. 58 Đây là bánh từ trời xuống, không phải như
bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn
đời."
59 Đó là những điều Đức Giê-su đã nói khi giảng dạy
trong hội đường, ở Ca-phác-na-um.
Suy niệm:
Bí
tích Thánh Thể
Tin Mừng hôm nay
nhắc nhở chúng ta về chân lý ấy, Chúa Giêsu là hình ảnh Thiên Chúa vô hình, chỉ
trong Ngài con người mới thấy được Thiên Chúa. Ngài đã nói với các môn đệ: “Ai thấy Ta là thấy
Cha Ta”, “Ta và Cha Ta là một”. Bởi vì con người chỉ có thể sống nhờ
Thiên Chúa, bởi vì Chúa Giêsu và Chúa Cha là một, cho nên để sống thật sự, con
người phải sống bằng chính Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã khẳng định: “Nếu các ngươi không
ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống”.
Tuyên bố điều đó, Chúa Giêsu cũng loan báo chính cái chết của Ngài. Thật thế, vừa
xác quyết mình từ trời xuống nghĩa là bởi Thiên Chúa mà ra và là chính Thiên
Chúa, vừa tự xưng là lương thực cần thiết cho con người, Chúa Giêsu đã đọc lên
chính bản án của Ngài. Người Do Thái đã giết Ngài vì Ngài tự xưng là Thiên Chúa
nghĩa là Ngài đã lộng ngôn. Như vậy cái chết của Ngài trên thập giá là một mạc
khải Thiên tính của Ngài.
Bí tích Thánh Thể, vì là tưởng niệm cái chết
ấy, nên cũng là một bày tỏ và tuyên xưng Thiên tính của Chúa Giêsu. Chỉ Thiên
Chúa mới có thể trao ban cho con người như lương thực để con người được sống.
Khi tiếp nhận Chúa Giêsu trong Thánh Thể, người tín hữu tuyên xưng rằng con người
không thể sống mà không có Thiên Chúa. Chỉ có sức sống thần linh mới làm cho
con người được sống và sống dồi dào. Thế nhưng lương thực trường sinh mà người
tín hữu đón nhận trong Thánh Thể cũng là một cam kết. Tuyên xưng rằng con người
chỉ có thể sống bằng sự sống của Thiên Chúa, người tín hữu cũng phải sống thế
nào để cuộc sống của họ là một bằng chứng của sự hiện diện và tác động của
Thiên Chúa trong con người. Sức sống của Thiên Chúa mà con người cần đến sẽ được
tỏ hiện qua niềm vui, tình huynh đệ, lòng quảng đại, sự tha thứ trong cuộc sống
người tín hữu.
Sống Lời Chúa:
Sau khi rước Mình Thánh Chúa, bạn nhớ cám ơn
Chúa. Nếu vì ngăn trở không được rước Chúa, bạn nhớ khao khát rước lễ thiêng
liêng.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin hãy đến và chọn tâm hồn con làm nơi Chúa ngự. Lạy Chúa, xin hãy
đến và xin hãy ở lại trong linh hồn con.
Lẽ sống:
Hoàng tử tí hon
Trong một chuyện
ngắn mang tựa đề "Hoàng tử tí hon', văn hào Pháp Saint Exupery cókể lại
chuyện như sau: Máy bay trục trặc, ông đã phải đáp xuống giữa sa mạc Sahara.
Sáng hôm sau, khi thức dậy, ông thấy có một cậu bé luẩn quẩn bên cạnh mình. Cậu
bé cứ nài nỉ ông vẽ cho cậu một con cừu.
Viên phi công
đành phải chiều theo ý của cậu bé. Nhưng con cừu đầu tiên ông vẽ được lại là một
con cừu già nua. Không vừa ý, ông lại tiếp tục vẽ. Nhưng kết quả chỉ là một con
cừu bệnh hoạn. Không biết cách nào làm vừa lòng cậu bé, ông mới vẽ một cái hộp
với nhiều lỗ xung quanh và nói với cậu: "Con cừu đang ở trong cái hộp này
bé ạ".
Viên phi công ngạc
nhiên vô cùng, bởi vì ông vừa giải thích thì cậu đã reo lên: "Ðây chính là
điều mà cháu đang chờ đợi... Xem kìa, con cừu đang ngủ". Nhờ một cái hộp
như thế, cậu bé tha hồ tưởng tượng theo ý thích của nó. Nó còn tin rằng cái hộp
này quả thực là hữu ích vì con cừu mà nó chưa bao giờ thấy vẫn có nơi trú ngụ.
Trong cuộc sống
của chúng ta, có lẽ cũng có nhiều điều tương tự xảy ra như thế. ngay trong Giáo
Hội của chúng ta, cũng xảy ra nhiều điều như thế.
Có lẽ lắm khi
chúng ta cũng xin Chúa Giêsu hãy vẽ cho chúng ta một Giáo Hội, và Ngài đã chiều
theo ý của chúng ta. Ngài đã vẽ cho chúng ta một Giáo Hội. Ngài đã để lại cho
chúng ta nhiều yếu tố về Giáo Hội của Ngài. Giáo Hội ấy chẳng khác nào một bức
tranh mà các màu sắc được phân tán rải rác khắp nơi... Nơi đây, ngài bảo rằng
Giáo Hội của Ngài là Ánh Sáng muôn dân. Nơi khác nữa, ngài lại loan báo rằng
Giáo Hội đó như một cây vĩ đại có thể dùng làm chỗ cho chim trời đến đậu.
Dĩ nhiên ai trong chúng ta ai cũng biết rằng
Giáo Hội không phải là Ðức Giáo Hoàng, Giáo Hội không phải là tòa thánh
Vatican. Giáo Hội lại càng không phải là một vị giám mục hay các linh mục... Giáo Hội của Ðức
Kitô là một thực tại gồm những con người, nhưng lại vượt lên trên những con người.
Bổn phận của mỗi người Kitô chính là vẽ lại
khuôn mặt của Giáo Hội. Giáo Hội đó có thực sự là Giáo Hội của Ðức Kitô hay
không, Giáo Hội đó có thực sự là Giáo Hội của người nghèo hay không là tùy thuộc
ở những nét điểm tô mà chúng ta dành cho Giáo Hội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét