CHÚA CHIÊN LÀNH. Cầu
cho ơn thiên triệu
Phúc Âm : Ga 10,27-30
“Chiên tôi thì nghe tiếng
tôi. Tôi biết chúng và chúng theo tôi. Tôi ban cho chúng sự sống đời đời; không
bao giờ chúng phải diệt vong.” (Ga 10,27-28)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gio-an.
27 Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng
theo tôi. 28 Tôi ban cho chúng sự sống đời đời ; không bao giờ chúng phải
diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi. 29 Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì
lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. 30 Tôi và Chúa Cha là một."
Suy
niệm:
Chiên tôi thì nghe tiếng tôi
Ai
cũng biết điếc là khổ. Người điếc bị người ta coi khinh và còn xem họ như những
người chuyên làm phiền người khác. Điều đáng buồn là người ta thường thiện cảm
với người mù, người què, nhưng lại thường nổi xung và bực bội với người điếc.
Có
một lần tôi đi xức dầu bệnh nhân, sau khi nói chuyện, tôi hỏi bà cụ có muốn xức
dầu không? Bà liền nói: con đâu có đau đầu đâu! Hóa ra bà bị điếc tưởng tôi nói
bà có đau đầu không?
Điều
đáng buồn là người điếc lại cho không biết mình bị điếc nên vẫn vô tư sống.
Có
một người đàn ông đi gặp bác sĩ để kể về người vợ của mình. “Tôi cho rằng vợ
tôi bị điếc, cô ấy chả nghe thấy tôi nói gì mà toàn khiến tôi phải nhắc lại”.
Người
bác sĩ trả lời: “Được rồi, bây giờ anh cứ về nhà. Tối nay đứng cách vợ 6 m và
nói một điều gì đó. Nếu bà nhà không trả lời, đứng lại gần 2 m nữa và nhắc lại.
Cứ tiếp tục như thế để xem mức độ ngễnh ngãng của bà ấy nặng đến mức nào”.
Người
chồng trở về nhà và thực hiện đúng theo chỉ dẫn. Ông đứng cách vợ 6 m khi bà đang
thái thịt trong bếp và hỏi: “Cưng à, tối nay mình ăn gì vậy?”. Ông không nghe
thấy câu trả lời. Ông đứng gần lại 2 m nữa và hỏi lại. Vẫn không có câu trả lời.
Ông đứng gần thêm 2 m. Vẫn chẳng thấy gì. Cuối cùng, ông tiến sát lại sau vợ và
hỏi: “Em yêu, tối nay mình ăn gì?”.
Cô
vợ bực mình quát: “Đây là lần thứ 4 rồi nhá – thịt bò hầm!”.
Ai
cũng biết điếc là khổ. Điếc là cách ly với thế giới bên ngoài. Điếc là khổ mình
và phiền toái với người bên cạnh. Thế mà, cuộc đời vẫn còn đó những kẻ giả điếc
làm ngơ. Họ cố tình bịt tai để khỏi nghe tiếng đồng loại kể cả tiếng Thiên
Chúa. Họ giả điếc để sống theo ý mình. Họ cố tình gạt ra ngoài tiếng nói của lương
tâm, của sự thật và chân lý. Họ bất chấp lề luật. Họ bỏ ngoài tai lời khuyên dạy
của Thiên Chúa và tha nhân. Con người của kẻ giả điếc là tự tách mình ra khỏi cộng
đồng xã hội để sống theo ý riêng.
Hôm
nay, Chúa bảo “chiên Ta thì nghe tiếng Ta”. Chúa mời gọi chúng ta là con Chúa
hãy sống theo giáo huấn của Chúa. Hãy bước đi theo đường lối của Ngài. Bước đi
theo sự dẫn dắt của Ngài để được bảo vệ, chở che. Ngài sẽ bảo vệ chúng ta như mục
tử bảo vệ đàn chiên khỏi sự tấn công của sói dữ. Ngài sẽ dẫn chúng ta đến đồng
cỏ xanh tươi bên dòng suối mát là ân sủng của Ngài luôn đong đầy trên cuộc đời
chúng ta. Bước đi theo Ngài thì sẽ không đói, không khát bao giờ.
Lời
mời gọi: “chiên Ta thì nghe tiếng Ta” còn là tiếng mời gọi con người làm điều
lành tránh điều dữ. Ngài tha thiết kêu mời con người sống trong tình bác ái yêu
thương. Sự bác ái không chỉ dừng lại ở việc yêu người yêu mình mà còn yêu cả kẻ
thù. Tình yêu thương không dừng lại việc
không làm tổn thương đến ai mà còn biết giúp đỡ, chia sẻ với nhau trong
vui buồn cuộc đời.
Hôm nay, ngày dành
riêng để cầu nguyện cho ơn gọi làm linh mục và tu sĩ, chúng ta hãy xin cho giới
trẻ hôm nay nghe được tiếng Chúa kêu mời giữa biết bao ồn ào của cuộc đời. Xin
cho họ không chỉ lắng nghe được tiếng nói của sự thật, của chân lý giữa xã hội đầy
lừa đảo bon chen mà còn dấn thân bước đi theo tiếng Chúa kêu mời. Chúng ta cũng
xin Chúa cho những bậc làm cha, làm mẹ biết giáo dục và hướng dẫn con cái sống
tinh thần tin mừng để cống hiến cho Giáo hội những mần giống ơn gọi tốt lành.
Nguyện xin Chúa Giêsu,
mục tử nhân lành chúc lành cho hết thảy những ai đang khao khát dâng hiến cuộc đời
để phục vụ cho lợi ích tha nhân và Nước Trời. Amen
Lm.Jos Tạ duy
Tuyền
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa là Mục Tử chăn giữ đời con, xin cho con biết lắng nghe tiếng
Chúa và bước theo Chúa.
Lẽ sống:
Sờ được Ðức Kitô
Mẹ
Têrêxa thành Calcutta đã có lần kể lại như sau:
Một
hôm, có một cô thiếu nữ đã tìm đến Ấn Ðộ để xin gia nhập dòng Thừa Sai Bác Ái của
chúng tôi.
Chúng
tôi có một quy luật, theo đó, ngày đầu tiên khi mới đến, tất cả những ai muốn sống
với chúng tôi, cũng đều được mời sang nhà hấp hối, tức là nhà đón tiếp những
người sắp chết. Do đó, tôi đã nói với thiếu nữ đó như sau:
"Con
đã nhìn thấy vị linh mục dâng Thánh lễ. Con đã thấy Ngài sờ đến Thánh Thể với
chăm chú và yêu thương là dường nào. Con cũng hãy đi và làm như thế tại nhà Hấp
Hối, bởi vì con sẽ thấy Chúa Giêsu trong suốt ba tiếng đồng hồ". Tôi mới hỏi
lại sự thể đã diễn ra như thế nào, cô ta đáp như sau: "Con vừa đến nhà Hấp
Hối thì người ta mang đến một người vừa té xuống một hố sâu. Mình mẩy của người
đó đầy những vết thương và bùn nhơ hôi thối... Con đã đến và đã tắm rửa cho anh
ta. Con biết rằng làm như thế là chạm đến Thân Thể của Ðức Kitô".
Có
lẽ chúng ta nên tự vấn: chúng ta có tin rằng, tất cả mọi cuộc gặp gỡ với tha
nhân đều là một cuộc gặp gỡ với Chúa không? Ðức tin của chúng ta có được diễn đạt
qua cuộc sống hằng ngày không? Thánh lễ mà chúng ta tham dự mỗi ngày có được tiếp
tục trong cuộc sống hằng ngày không?
Thánh
Thể là trung tâm của đời sống Kitô, bởi vì Kitô giáo thiết yếu là một sức sống.
Người Kitô đến bàn tiệc Thánh Thể để tiếp nhận sự sống và năng lực cho mọi hoạt
động của mình.
Là
trung tâm của cuộc sống, Thánh Thể được cử hành với đầy đủ ý nghĩa nếu việc cử
hành đó gắn liền với cuộc sống. Cắt đứt liên lạc với cuộc sống, tất cả mọi cử
hành chỉ còn là những động tác lãng mạn, viển vông.
Do
đó, người Kitô sẽ mang đến bàn thờ tất cả cuộc sống của mình và múc lấy từ bàn
thờ sức sống mới cho cuộc sống của họ. Hay nói cách khác, Thánh thể là một thu
gọn của cuộc sống hằng ngày và cuộc sống hằng ngày là một tiếp nối của Thánh Thể.
Ðức Kitô không những chỉ muốn chúng ta gặp gỡ nhau trong Thánh Thể và gặp gỡ
Ngài trong lúc cử hành, Ngài còn muốn chúng ta gặp gỡ với Ngài qua tất cả mọi
sinh hoạt và gặp gỡ khác trong cuộc sống. Bàn thờ trong giáo đường
và bàn thờ của cuộc sống phải là một. Ðức tin của chúng ta không chỉ thể hiện
trong nhà thờ, nhưng còn phải được tuyên xưng giữa phố chợ. Từng giây từng phút
của chúng ta phải trở thành một cuộc gặp gỡ với Chúa. Từng cuộc gặp gỡ với tha
nhân, nhất là những người hèn kém nhất, phải là một gặp gỡ với Ðức Kitô.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét