PHÚC ÂM: Ga 14,27-31a
“Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của
Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian.” (Ga 14,27)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gio-an
27 Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh
em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng
xao xuyến cũng đừng sợ hãi. 28 Anh em đã nghe Thầy bảo : ' Thầy ra đi và đến cùng anh em '.
Nếu anh em yêu mến Thầy, thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa
Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy. 29 Bây giờ, Thầy nói với anh em trước khi sự
việc xảy ra, để khi xảy ra, anh em tin.
30 Thầy sẽ không còn nói nhiều với anh em
nữa, bởi vì Thủ lãnh thế gian đang đến. Đã hẳn, nó không làm gì được
Thầy. 31 Nhưng chuyện đó xảy ra là để cho thế gian biết rằng Thầy yêu mến
Chúa Cha và làm đúng như Chúa Cha đã truyền cho Thầy. Nào đứng dậy ! Ta đi khỏi
đây !"
Suy niệm:
Đức Giêsu Kitô, bình an của
chúng ta
Theo phong tục của
người Do thái, câu nói thông thường nhất khi gặp nhau là: Shalom. Nhưng ở đây
Chúa Giêsu vượt lên trên phong tục bình thường đó. Đối với con người là một
lời chúc còn đối với Chúa Giêsu là một tặng phẩm. Ngài không nói “Ta chúc bình
an”, nhưng Ngài nói: “Ta ban bình an của Ta cho các con”.
Chúa Giêsu ban
bình an của Ngài cho các môn đệ vì Ngài thấy họ đang lo lắng. Trong khi chờ đợi
mầu nhiệm xảy ra mà các ông chưa hiểu, Chúa ban cho các ông hạt giống bình an
để trong đức tin họ sẽ nhận ra Chúa Giêsu hiện diện với họ cách khác nhưng thật
sâu đậm
Thứ bình an Chúa
Giêsu ban cho chúng ta là gì? Đó là đời sống Chúa Cha ban cho. Nó thể hiện bằng
sự hòa hợp nội tâm giữa các điều lành, kết quả của các ước muốn chính đáng.
Bình an chúng ta khao khát không phải là sự yên tĩnh thiếu vắng ước muốn, cũng
không phải là giấc ngủ, nhưng nó là một bình an chuyển động, sống động và vui tươi,
một bước tiến vượt trội để đến với Chúa Cha. Đức Kitô, sự bình an của chúng ta, là Đấng sẽ
dẫn đưa tất cả chúng ta cùng về với Chúa Cha
Sống Lời Chúa:
Bao lâu chúng ta còn sống trong tội lỗi,
bao lâu chúng ta còn hờn ghen, giận ghét tha nhân, chúng ta không có bình an nơi
mình. Vì chưa có bình an nên lòng chúng ta vẫn bất an, căng thẳng, mặc cảm… Bạn
hãy để Chúa đong đầy lòng bạn bằng bình an của Chúa khi bạn thực thi lời Ngài: đó
là hy sinh quên mình, nhẫn nại bao dung và phục vụ anh chị em mình trong tinh
thần khiêm tốn và vui tươi.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con sự bình an đích thực trong tâm hồn. Ðể cuộc sống
của chúng con không bị chao đảo, xao xuyến trước những thử thách khó khăn. Xin
cho gia đình, khu xóm, giáo xứ của chúng con cũng được sống trong sự bình an của
Chúa. Chúng con biết hòa hợp yêu thương nhau, biết tha thứ, bỏ qua những khuyết
điểm của nhau và biết tích cực xây đắp một cuộc sống an hòa, đoàn kết, yêu thương
giữa cộng đoàn của chúng con.
Lẽ sống:
Người Sói
Một trong những
cuốn phim nói về sự bí ẩn của tuổi thơ: đó là cuốn phim có tựa đề "người
sói". Cuốn phim xây dựng trên một câu chuyện có thực xảy ra tại Pháp vào
cuối thế kỷ 18. Một đứa trẻ đã bị thất lạc trong rừng từ lúc lọt lòng mẹ.
Mười hai năm
sau, khi người ta tìm gặp nó giữa rừng, thì đứa bé không khác nào một con thú.
Người ta không thể nào giao thiệp gặp gỡ với nó được. Tất cả những gì một nhà
giáo, một bà vú nuôi có thể làm được chỉ là chuẩn bị thức ăn và đặt vào trong
xó bếp để đứa bé tìm đến và liếm thức ăn như một con thú... Mọi người dường như
bó tay, không còn cách nào để đưa nó ra khỏi đời sống hoang dã của nó.
Và một ngày kia,
nó đã trốn thoát. Mọi người thở dài trước thất bại của mình... Tình cờ, vì đói,
nó đã trở ra xóm làng và một lần nữa người ta đã bắt lại được nó. Người ta mang
nó đến nhà giáo và người được chỉ định đến gần nó để hỏi han, trò chuyện chính
là vú nuôi. Bà cố gắng dùng ngôn ngữ thô sơ của mình để nói chuyện với đứa bé.
Gương mặt của nó như bất động. Nhưng bỗng nhiên, trước sự ngạc nhiên của mọi
người, đứa bé nắm tay người đàn bà. Nó nhìn bà một hồi lâu và trong thinh lặng.
nó cầm hai tay người đàn bà áp lên mặt mình...
Lúc đó, người ta
chỉ còn thấy những giọt nước mắt từ từ lăn trên gò má của hai khuôn mặt...
Cuộc gặp gỡ giữa
Thiên Chúa và con người cũng diễn ra như thế. Nó nằm ra bên ngoài tất cả những
dự đoán và tính toán của chúng ta. Thiên Chúa không bao giờ là đối tượng của những tính toán
khoa học. Thiên Chúa cũng không là kết luận của những suy tư uyên bác. Thiên
Chúa đến gặp gỡ chúng ta trong những cái bất ngờ nhất. Thiên Chúa ở trong chúng
ta, nhưng đồng thời cũng thoát khỏi tầm tay với của chúng ta... Nói tóm lại,
chúng ta không thể chiếm hữu Thiên Chúa như một sự vật, nhưng trái lại chúng ta
phải chiến đấu không ngừng để nhận ra Ngài trong những cái tầm thường và bất ngờ
nhất của cuộc sống...
Tin Mừng cho chúng ta thấy nhiều phản ứng
khác nhau của con người đối với Chúa Giêsu. Phần đông dân chúng chỉ nhìn thấy
nơi Ngài như một người dân quê xuất thân từ cái miền nghèo nàn là Galilê. Những
người trí thức thì nghiên cứu Kinh Thánh để rồi áp dụng những hiểu biết sách vở
của họ vào con người Chúa Giêsu. Và, dĩ nhiên, những gì đã được Kinh Thánh nói
đến, họ không tìm thấy nơi Chúa Giêsu... Một số khác thì đề nghị bắt giữ Chúa
Giêsu vì Ngài là một tên lừa bịp...
Chúa Giêsu vẫn
mãi mãi là câu hỏi của chúng ta: "Còn các con, các con bảo Ta là ai?". Một
câu hỏi như thế, chúng ta không chỉ trả lời bằng những kiến thức đã lĩnh hội được
qua giáo lý, thần học, Kinh Thánh... Một câu hỏi như thế chỉ có thể được trả lời
bằng một cuộc gặp gỡ thân tình với Ngài.
Cũng giống như
người vú nuôi già và đứa bé người sói đã cảm thông với nhau trong thinh lặng và
vượt lên trên tất cả những ngôn ngữ của loài người, Chúa Giêsu cũng mời gọi
chúng ta đi vào thông hiệp với Ngài trong Ðức Tin.
Ðức tin đó sẽ luôn là mặt trận chiến dai dẳng
trong tâm hồn chúng ta. Có lúc chúng ta cảm thấy như đi trong ánh nắng chan
hòa. Có lúc, tất cả xung quanh chúng ta như ập phủ xuống và chúng ta không còn
thấy gì nữa. Thiên Chúa đến với chúng ta bằng những câu hỏi mà chúng ta không
ngừng nêu lên với Ngài... Tại sao Ngài bỏ con? Chúng ta hãy không ngừng tra vấn
Thiên Chúa. Ðó là dấu hiệu của một cuộc đối thoại giữa Ngài với ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét