THÁNH TA-NÍT-LAO, giám mục, tử đạo
PHÚC ÂM: Ga 6,22-29
“Hãy ra công làm việc không
phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc
trường sinh… Việc Thiên Chúa muốn là các ông tin vào Đấng người đã sai đến.”
(Ga 6,27.29)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan
22 Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ
bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giê-su lại không
cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi. 23 Tuy nhiên, có những thuyền khác từ
Ti-bê-ri-a đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ
ơn. 24 Vậy khi dân chúng
thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi
Ca-phác-na-um tìm Người. 25 Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói : "Thưa
Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy ?" 26 Đức Giê-su đáp : "Thật, tôi bảo thật
các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các
ông đã được ăn bánh no nê. 27 Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư
nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương
thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa
Cha đã ghi dấu xác nhận." 28 Họ liền hỏi Người : "Chúng tôi phải làm gì
để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn ?" 29 Đức Giê-su trả lời : "Việc Thiên Chúa
muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến."
Suy niệm:
Sự lao
công đích thực
Tin mừng hôm nay
dường như cũng muốn nhắc nhở chúng ta về sự lạc hướng ấy. Đám đông tụ tập bên
Chúa Giêsu để được ăn uống thoả thích là hình ảnh của một nhân loại đang lạc hướng.
Đám đông những người Do thái trong Tin mừng hôm nay là những người đã từng chứng
kiến phép lạ của Chúa Giêsu, thế nhưng họ đi tìm kiếm Ngài không phải vì đã tin
nhận Ngài hoặc để lắng nghe giáo huấn của Ngài, mà chỉ mong được Ngài cho ăn uống
no thoả.
Chúa Giêsu không
đến thế gian để mang lại một cây đũa thần cho những vấn đề chính trị, kinh tế,
xã hội của con người. Ngài đến để cho con người được sống và hạnh phúc thực sự.
Sự sống và hạnh phúc ấy chính là nhận biết và yêu mến Ngài trên hết mọi sự. Chỉ
có Thiên Chúa mới thoả mãn mọi khát vọng trong tâm hồn con người, chỉ có Ngài mới
đem lại cho con người hạnh phúc trọn hảo.
Mùa Phục Sinh,
Giáo Hội luôn mời gọi chúng ta ý thức về sự sống thần linh đang châu lưu trong
tâm hồn người tín hữu. Sống giữa thế gian, nhưng không thuộc về thế gian đó là
chỗ đứng của người tín hữu trong trần thế này. Mưu cầu cuộc sống tạm bợ nhưng
người tín hữu luôn hướng về trời cao; bôn ba về của cải vật chất, nhưng không
quên gắn bó với những giá trị Nước Trời như công lý, hoà bình, tình huynh đệ,
lòng bác ái. Trong mọi sự, họ phải luôn nhớ lời khuyên của thánh Phaolô: “Anh em hãy tưởng
nghĩ đến những sự trên trời”. Một cách cụ thể, người tín hữu tìm kiếm
và xây dựng Nước Trời ngay giữa những thực tại trần thế, bằng cách không bán rẻ
lương tâm vì một chút lợi lộc chóng qua, không chối bỏ hình anh cao quí của
Thiên Chúa nơi bản thân, không cha đạp nhân phẩm của người anh em. Trong mọi sự
họ tìm kiếm Chúa như gia nghiệp duy nhất của cuộc đời.
Nguyện xin Đức
Kitô Phục Sinh hướng dẫn và cũng cố chúng ta trong niềm tin ấy.
Mỗi Ngày Một Tin Vui
Sống Lời Chúa:
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta phải vượt lên
những cái tầm thường của cuộc sống. Ngoài lương thực hằng ngày, chúng ta còn cần
lương thực thiêng liêng. Bánh hằng sống chính là Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh
Thể: bánh của trời và vĩnh cửu chứ không phải bánh của đất và hữu hạn. Hãy đến
với Giê-su, hãy tin vào Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin giải phóng chúng con khỏi sự mê hoặc của kho tàng dưới đất, nhờ
cảm nghiệm được sự phong phú của kho tàng trên trời là chính Đức Giê-su, Đấng
chúng con phải tin thờ.
Lẽ sống:
Ðám cưới vĩ đại nhất
Một trong những
đám cưới được xem là vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại đó là đám cưới của
Alexandre Ðại đế với công chúa Roxane của Ba Tư vào thế kỷ thứ tư trước công
nguyên.
Khi quyết định một
người Á châu, dĩ nhiên, Alexandre theo tiếng gọi của con tim. Nhưng qua cuộc
hôn nhân này, ông muốn biểu tỏ ý muốn thống nhất tất cả lãnh thổ đã được chinh
phục từ Ðông sang Tây. Ông cũng hy vọng có một người con nối dõi với hai dòng
máu Ðông Tây để thống nhất hai phần đất của địa cầu.
Ðám cưới được cử
hành trong vòng bảy ngày, bảy đêm. Nơi nơi đều có yến tiệc. Và để tăng thêm phần
long trọng, Alexandre đã cho tổ chức những cuộc tranh tài thể thao: thế vận hội
đã được khai sinh từ đó. Chính Ðại đế là người đích thân trao giải thưởng cho
những người thắng cuộc. Thông thường hoàng đế trao tặng những chiếc cúp bằng
vàng.
Nhưng, người được coi
là đoạt được nhiều giải thưởng nhất trong cuộc thi thế vận hội đầu tiên ấy chỉ
nhận được có mỗi một cành lá. Alexandre Ðại đế giải thích như sau: chỉ có vinh
hiển mới có thể tưởng thưởng được người xuất sắc nhất.
Có một hôn lễ
còn vĩ đại gấp bội so với hôn lễ của Alexandre Ðại đế với công chúa Roxane: đó
là hôn lễ của Trời với Ðất, của Thiên Chúa với Nhân Loại. Ðây là cuộc hôn lễ mà
loài người đã chờ đợi từ khi có mặt trên trái đất. Hôn lễ ấy diễn ra qua việc
Con Thiên Chúa xuống thế mặc lấy xác phàm. Ngài đến không kèn không trống,
không quân đội, không thế vận hội. Ngài không mang lại các cúp vàng, Ngài không
chỉ trao cành lá vinh thắng cho một người, nhưng cho tất cả mọi người. Ai cũng
có thể chiến thắng cho cuộc sống của mình và ai cũng có thể nhận lãnh cành lá
vinh hiển ấy.
Ai trong chúng ta cũng có một phần thưởng
vô giá, ai trong chúng ta cũng là người đoạt giải nhất và ai trong chúng ta
cũng nhận được cành lá vinh hiển của sự sống đời đời.
Với Chúa Giêsu là Ðấng đã thắng thế gian
và đang tiếp tục chiến đấu bên cạnh chúng ta, chúng ta tin chắc rằng chúng ta
cũng sẽ chiến thắng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét