PHÚC ÂM: Ga 6,30-35
“Chính Ta là bánh trường
sinh. Ai đến với Ta sẽ không hề phải đói; ai tin vào Ta, chẳng khát bao giờ.”
(Ga 6,35)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan
30 Họ lại hỏi : "Vậy chính ông, ông làm được
dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông ? Ông sẽ làm gì đây ? 31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa
mạc, như có lời chép : Người đã cho họ ăn bánh bởi trời."
32 Đức Giê-su đáp : "Thật, tôi bảo thật
các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là
Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, 33 vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời
xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian." 34 Họ liền nói : "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi
được ăn mãi thứ bánh ấy." 35 Đức Giê-su bảo họ : "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai
đến với tôi, không hề phải đói ; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ !
Suy niệm:
Cái nhìn thiển cận
Một gia đình ếch
sống dưới một đáy giếng tăm tối, không thấy ánh sáng mặt trời cũng không biết
những gì đang xẩy ra bên ngoài. Ngày nọ, có một con chim sơn ca bay xuống nói với
dòng họ ếch về thế giới của mặt trời, của hoa cỏ, của tình yêu. Nghe thế, tộc
trưởng ếch liền nới với đồng bào mình: “Các ngươi nghe chưa, thế giới của bạn sơn
ca mô tả là một thứ thiên đàng không tưởng, nơi chỉ có những con ếch tốt, tức
những con ếch chịu đau khổ dưới đáy giếng mới được lên tới mà thôi”. Tuy nghe
những lời mỉa mai đó, một số ếch vẫn tin vào lời chim sơn ca. một chú ếch sau
khi nghiên cứu tình hình đã giải thích: “Thế giới mà bạn sơn ca loan báo không
phải là thế giới khác đâu, đó chính là thế giới của chúng ta; thêm một chút ánh
sáng, một chút gió mát, một chút thực phẩm, chúng ta có ngay thiên đàng dưới đáy
giếng này”. Thế nhưng đa số đồng bào ếch đã thấy được sự phỉnh gạt của lời giải
thích ấy, chúng vùng lên ra khỏi đáy giếng và thấy được thế giới có mặt trời,
trăng sao, hoa cỏ, tình yêu.
Những người Do
thái trong Tin mừng hôm nay là đại biểu của vô số những người không muốn nhìn
lên khỏi đáy giếng tăm tối của họ. Dù chứng kiến nhiều phép lạ của Chúa, nhất
là đã được Ngài cho ăn no thoả, nhưng cái nhìn của họ không vượt lên khỏi bao tử
của họ. Khi Chúa Giêsu cho họ ăn bánh no nê và mời gọi họ đến thứ bánh không hư
nát, họ đã chối từ Ngài; đôi mắt họ chỉ dán chặt vào thứ cơm bánh chóng qua; họ
chỉ hướng đến cái trước mắt.
Đức tin là một ân ban nhưng không của
Thiên Chúa cho con người. Đức tin ấy chính là ánh sáng chiếu dọi vào đáy giếng
tăm tối mà con người đã rơi xuống. Đức tin ấy là sức mạnh lôi kéo con người khỏi
cái tăm tối ấy. Đức tin ấy cũng chính là cái nhìn về chân trời đầy ánh sáng
Thiên Chúa ban cho con người.
Cảm tạ Chúa đã
ban cho chúng ta đức tin ấy. Cảm tạ Chúa đã cứu độ vào lôi kéo chúng ta ra khỏi
vùng tăm tối của tội lỗi. Xin cho chúng ta được mãi là con người mới với Đức
Kitô Phục sinh, được cùng tiến bước với Ngài để luôn sống như Ngài, nhìn đời bằng
chính đôi mắt của Ngài và yêu thương bằng chính tình yêu của Ngài.
Mỗi Ngày Một Tin Vui
Sống Lời Chúa:
Bạn đón nhận Thánh Thể là bạn đang tham dự
vào chính sự sống của Chúa. Đến lượt bạn, bạn cũng sẽ trở thành tấm bánh được bẻ
ra để trao ban cho người khác.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin giải thoát con khỏi những toan tính ích kỷ và cho con biết luôn
kết hiệp với Chúa trong bí tích Thánh Thể để được sống đời đời.
Lẽ sống:
Ra đi là chết trong lòng một ít
Phật giáo Trung
Hoa rất nhớ ơn và hãnh diện vì có thiền sư là Ðường Tam Tạng. Ông là người đã
có công vượt núi trèo non để đi Tây Trúc thỉnh Kinh đem về phổ biến cho dân
gian.
Truyện Tây Du Ký
đã ghi lại cuộc ra đi đầy gian nan của thầy Tam Tạng. Nhưng những gian nan thử
thách xảy đến cho thiền sư họ Ðường không phải chỉ là gai góc hiểm trở của đoạn
đường dài, mà chính là những tật xấu mà ba người môn đệ thân tín nhất của thầy
là hiện thân. Tôn ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa Tăng, ba cái tên này chính là
ba nết xấu mà thiền sư họ Ðường cũng như bao người khác phải vượt qua để đạt
chính quả. Ba nết xấu đó là: lòng kiêu căng, lòng ham vật dục và tính lười biếng.
Ra đi là chết
trong lòng một ít... Thiền sư họ Ðường có lẽ đã phải chiến đấu và hao mòn vì những
tham sân si trong lòng thầy.
Tin Mừng cũng nhắc
đến một cuộc ra đi: đó là cuộc ra đi của Chúa Giêsu. Ngài rời bỏ quê hương để
đi Galilêa. Galilêa chỉ cách Nagiarét vài chục cây số... Nhưng với Chúa Giêsu
cuộc trẩy đi này bao hàm một cuộc lột xác và từ bỏ trọn vẹn. Ngài từ bỏ tất cả
để vào sa mạc.
Ra đi có nghĩa là ra khỏi chính mình và
không quay nhìn lại phía sau. Ra đi tức là chấp nhận chết đi trong lòng một ít.
Thánh nữ Têrêxa
Hài Ðồng Giêsu, mặc dù chưa một lần ra khỏi bốn bức tường của tu viện, đã được
Giáo Hội chọn làm quan thầy các xứ truyền giáo.
Một lúc nào đó,
có lẽ chúng ta cũng khao khát được mang Tin Mừng của Chúa đến một nơi xa lạ...
Ước mơ ấy có thể làm cho chúng ta quên đi thực tại của không biết bao nhiêu người
thiếu thốn lương thực cho thể xác cũng như tinh thần.
Ra đi loan báo Tin Mừng, trước tiên chính
là ra khỏi con người của chúng ta. Ra khỏi con người của thiển cận, ích kỷ của
chúng ta để mặc lấy một cái nhìn nhậy cảm hơn trước sự hiện diện của tha nhân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét