PHÚC ÂM:
Mt 26,
14-25
"Con Người ra đi như đã được ghi chép
sẵn từ trước, nhưng khốn thay cho kẻ sẽ làm cho Ngài bị phản nộp".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
14 Bấy giờ, một người trong
Nhóm Mười Hai tên là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, đi gặp các thượng tế 15 mà
nói : “Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu.” Họ quyết định
cho hắn ba mươi đồng bạc. 16 Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức
Giê-su.
17 Ngày thứ nhất trong tuần
bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giê-su : “Thầy muốn chúng con dọn
cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu ?” 18 Người bảo : “Các anh đi vào thành, đến nhà một
người kia và nói với ông ấy : “Thầy nhắn : thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến
nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thầy.” 19 Các môn đệ làm y như Đức Giê-su đã
truyền, và dọn tiệc Vượt Qua.
20 Chiều đến, Đức Giê-su vào
bàn tiệc với mười hai môn đệ. 21 Đang bữa ăn, Người nói : “Thầy bảo thật anh em,
một người trong anh em sẽ nộp Thầy.” 22 Các môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người
: “Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao ?” 23 Người đáp : “Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với
Thầy, đó là kẻ nộp Thầy. 24 Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về
Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người : thà nó đừng sinh ra thì hơn !” 25 Giu-đa,
kẻ nộp Người cũng hỏi : “Ráp-bi, chẳng lẽ con sao ?” Người trả lời : “Chính anh
nói đó !”
Suy niệm:
Đừng
sinh ra thì hơn
Trong bữa ăn cuối cùng, tâm hồn Chúa Giêsu buồn sầu vì bị người bạn
nghĩa thiết phản bội. Chúa bị ruồng bỏ và bị bán rẻ với một giá nô lệ. Ta đừng
bao giờ bán rẻ Chúa.
Ngày cuối cùng bên cạnh các môn đệ,
có rất nhiều những tình cảm vui buồn lẫn lộn, có rất nhiều những
phân vân lo lắng, có rất nhiều những ưu tư hoạch định… Nói chung là những
thao thức của Chúa Giêsu. Nhưng thao thức làm cho Chúa đau xé con tim
nhân tính của Ngài chính là: “Thầy bảo thật anh em, một người trong
anh em sẽ nộp Thầy” (Mt 26,21). Câu nói này làm cho “các môn đệ buồn
rầu quá sức”. Quả
thật đây là chuyện động trời. Các môn đệ không thể ngờ một người
cùng chia sẻ buồn vui với Thầy, với anh em trong suốt 3 năm trời lại
có thể đối xử tệ bạc với Thầy như vậy. Chính Chúa Giêsu cũng đau đớn
xác nhận: “Thà nó đừng sinh ra thì hơn!” (Mt 26,24).
Đó không phải chỉ là câu chuyện xảy
ra cho một mình Giuđa cách đây hơn 2000 năm, mà nỗi đau của Chúa vẫn
còn âm ỉ, trái tim Chúa vẫn còn thao thức cho đến tận bây giờ, khi
có những người, trong đó có chính bản thân tôi vẫn còn những lần phản bội Chúa.
Mức độ không đến nỗi như Giuđa, nhưng ở với Chúa bao lâu nay tôi vẫn
ngấm ngầm ý đồ phản bội trong tư tưởng, lời nói và việc làm. Nhiều
khi đã thực sự phản bội Chúa khi không đi theo đường lối Chúa. Là con
cái Chúa nhưng tôi đã không sống đúng với tư cách một người con cái
Chúa. Là một gia trưởng, hiền mẫu nhưng tôi sống chưa đúng với một người
chồng, người cha, người vợ, người mẹ…
Hậu quả sẽ thật tệ hại nếu tôi không
nghe lời nhắc nhở của Chúa, của Hội thánh và của những người xung
quanh để quay trở về hiệp thông với Chúa. Có lẽ Chúa cũng sẽ nói với
tôi và những ai trong những lần sai lỗi mà vẫn còn cố chấp: “Thà nó
đừng sinh ra thì hơn”.
Sống Lời Chúa:
Năm này qua năm khác, bạn có thể che dấu tội
lỗi mình với người chung quanh, ngay cả với những người thân trong gia đình hay
cộng đoàn. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng bạn không thể nào che dấu trước mặt Thiên
Chúa. Ngài biết rõ mọi tội lỗi kín đáo của bạn và đang âm thầm mời gọi bạn hoán
cải, nhất là trong Tuần Thánh này.
Trong Tuần Thánh năm nay tôi sẽ nhìn thẳng
vào một tội lỗi kín đáo lâu nay của mình, xác tín Chúa biết, đang mời tôi chừa
bỏ tội ấy. Tôi sẽ cố gắng đáp lại lời mời gọi này.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giê-su, Chúa đau đớn trước sự bội phản của ông Giu-đa, nhưng không từ bỏ
ông, trái lại luôn dùng tình yêu thương để mời gọi ông trở lại. Chúng con cảm
phục sự khoan dung, nhân hậu của Chúa. Xin cho chúng con thật sự hoán cải, từ bỏ
một tội lỗi đang kéo ghì mình xuống, để được thật sự sống lại với Chúa.
Lẽ sống:
Tu
Ðâu Cho Bằng Tu Nhà
Thờ
Cha Kính Mẹ Mới Là Ðạo Con
Dương Phủ sinh ra trong một gia đình nghèo. Nhưng
ông để hết tâm phụng dưỡng song thân.
Một hôm, ông nghe nói bên đất Thục có ông Vô Tế đại
sĩ. Dương Phủ bèn xin từ biệt song thân để đến thụ giáo bậc hiền triết. Ði được nửa đường, ông gặp một vị lão tăng. vị lão tăng
khuyên Dương Phủ: "Gặp được bậc Vô Tế chẳng bằng gặp được Phật".
Dương Phủ hỏi vặn lại: "Phật ở đâu?". Vị
lão tăng giải thích: "Nhà ngươi cứ quay trở về, gặp người nào mặc cái áo
sắc như thế này, đi đôi dép kiểu như thế này thì chính là Phật đấy".
Dương Phủ nghe lời quay về
nhà. Ði dọc đường, ông chẳng gặp ai như thế cả. Về đến nhà thì đã khuya, Dương
Phủ gõ cửa gọi mẹ. Người mẹ mừng rỡ, khoác chăn, đi dép ra mở cửa. Bấy giờ, Dương
phủ mới chợt nhận ra nơi mẹ mình hình dáng của Ðức Phật mà vị lão tăng đã mô tả. Từ đấy, Dương Phủ
mới nhận ra rằng cha mẹ trong nhà chính là Phật.
Thứ nhất thì tu tại gia
Thứ hai tu chợ, thứ ba tu chùa.
Tu đâu cho bằng tu nhà
Thờ cha kính mẹ mới là đạo con.
Ðể yêu thương con người một cách trọn vẹn, Chúa đã
trở thành một con người. Chúa có cha, có mẹ. Chúa sinh ra trong một gia đình...
Con người không chỉ được cứu rỗi một cách lẻ loi, nhưng trong một gia đình. Con
người cần có một gia đình để sinh ra, để lớn lên và thành toàn... Tại
Nagiaréth, Chúa đã lớn lên trong ân sủng và dáng vóc. Chúa đã vâng phục Thánh
Giuse và Mẹ Maria. Chúa đã học đọc, học viết và ngâm nga từng câu kinh thánh
với Mẹ Maria. Chúa cũng học cách sử dụng từng dụng cụ trong xưởng mộc của Thánh
Giuse.
Trong ba năm sống đời
công khai, ngôn ngữ và cách suy nghĩ của Chúa phản ánh phần nào sự giáo dục mà
Chúa đã thụ hưởng nơi cha mẹ.
Xin Chúa thánh hóa tất cả mọi gia đình Công giáo.
Xin Chúa ban cho các bậc cha mẹ ý thức được trách nhiệm giáo dục con cái trong
gia đình. Xin Chúa ban cho con cái lòng hiếu thảo để biết vâng phục, kính yêu
và phụng dưỡng cha mẹ, nhất là trong lúc tuổi già. Và xin cho mọi gia đình Công
giáo luôn biết bảo vệ sự hiệp nhất trong gia đình và biến gia đình thành Giáo
Hội nhỏ của Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét