PHÚC ÂM:
Mt 18, 21-35
"Nếu mỗi người trong chúng con không
tha thứ cho anh em, thì Chúa Cha cũng không tha thứ cho chúng con".
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Matthêu.
21 Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần
Đức Giê-su mà hỏi rằng : “Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì
con phải tha đến mấy lần ? Có phải bảy lần không ?” 22 Đức Giê-su đáp : “Thầy không bảo
là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.”
23 Vì thế, Nước Trời cũng giống
như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. 24 Khi
nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng.
25 Y
không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả
nợ. 26 Bấy
giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy : “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại
cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.” 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương,
cho y về và tha luôn món nợ. 28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một
người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo :
“Trả nợ cho tao !” 29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ :
“Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh.” 30 Nhưng
y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. 31 Thấy
sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn
chủ đầu đuôi câu chuyện. 32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo : “Tên đầy
tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33 thì đến
lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi
sao ?” 34 Rồi
tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ
cho ông. 35
Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người
trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”
Suy niệm:
THA THỨ
Liền sau khi chấm dứt Thế Chiến Thứ II, Bà
Coritanbun với những vết sẹo trên thân thể, hậu quả của những khổ hình bà phải
chịu trong trại tập trung Đức quốc xã, đã đi khắp Châu Âu rao giảng sự tha thứ
cho những kẻ đã làm hại mình. Thế rồi bất ngờ một ngày kia bà gặp lại chính người
đã từng hành hạ bà. Người đàn ông đó tiến lại, khiêm tốn đưa tay muốn bắt tay
bà và nói: “Tôi rất cám ơn những lời tốt đẹp của bà kêu gọi sự tha thứ, xin bà
tha thứ cho tôi.” Bà Coritanbun như chết điếng người. Trước đây bà đã cầu nguyện
và quyết tha thứ thật sự, nhưng bây giờ đối diện với sự thật, bà không thể nào
bắt tay người đến xin bà tha thứ. Về sau, bà kể lại: “Trong giây phút thinh lặng đó, tôi đã cố gắng
thưa với Chúa: ‘Lạy Chúa, Chúa thấy con chưa thể tha thứ cho người hành khổ
con. Xin hãy ban cho con trái tim của Chúa, để con có thể tha thứ như Chúa.’ Và
chính trong lúc đó bà hiểu rằng con người chỉ có thể tha thứ cho nhau khi nhìn
nhận tình yêu thương và sự tha thứ của Thiên Chúa.
Sống Lời Chúa:
Những con người vị kỷ, chỉ biết có lợi ích của riêng mình thường dễ
dàng bao dung tha thứ cho chính mình và luôn muốn người khác bao dung tha thứ
cho mình nhưng lại rất khó bao dung và tha thứ cho người khác (Mt 18, 28-30)…
Tập sẵn sàng tha thứ bằng cách luôn nhớ rằng
mình vẫn thường xuyên cần được thứ tha.
Chủ động nói lời hoà giải với người xúc phạm
đến bạn.
Cầu nguyện:
Đọc
Kinh Lạy Cha – đọc chậm rãi, với tất cả ý thức câu: “… và tha nợ chúng con, như
chúng con cũng tha cho kẻ có nợ chúng con…”
Lẽ sống:
Gieo
gió gặt bão
Ðêm 17/5/1987, một chiến
đấu cơ do Pháp chế tạo đã được Iraq sử dụng để phóng đi hai hỏa tiễn Exocet
cũng do Pháp chế tạo. Không rõ do tính toán hay tai nạn, hai hỏa tiễn này đã
đâm bổ xuống hàng không mẫu hạm Satark của Mỹ đang đậu trong vùng vịnh Ba Tư.
37 người Mỹ đã vong mạng trọng vụ ấy!
Người Ả Rập thường nói: "Kẻ thù của kẻ thù của tôi là bạn
tôi". Có lẽ người Mỹ và nhiều nước Tây
phương cũng xử sự theo châm ngôn ấy. Trong cuộc chiến kéo dài 8 năm của Iran và
Iraq, đa số các nước Tây phương kể cả Liên Xô đều đứng về phía Iraq.
Liên Xô là nước cung cấp
cho I raq nhiều vũ khí nhất. Từ giữa năm 1983 đến năm 1988, Iraq đã mua của thế
giới một số vũ khí trị giá khoảng 34 tỷ Mỹ kim. Cùng với chiến xa T-72 và hỏa
tiễn Scud-B, Liên Xô là nước đã bán cho thế giới đến 50% khí giới.
Ðể đổi lấy dầu của Iraq,
Pháp đã bán cho nước này số khí giới trị giá khoảng 16 tỷ Mỹ kim. Ngày nay, 133
chiến đấu cơ Mirage F.I và hỏa tiễn Exocet mà Iraq đã đưa vào cuộc chiến ở vùng
vịnh Ba Tư đều do Pháp cung cấp.
Năm 1984, Hoa Kỳ đã tái
lập ngoại giao với Iraq và loại Iraq ra khỏi sổ những nước chuyên gây các cuộc
khủng bố trên thế giới. Sự tín nhiệm của Hoa Kỳ đối với Iraq cũng khiến cho
những nước Tây phương khác như Tây Ðức cung cấp cho Iraq chuyên viên, kỹ thuật
và nguyên liệu nhờ đó Iraq đã có thể chế tạo các vũ khí hóa học và nguyên tử.
Vô tình hay hữu ý, các
nước Tây phương đã củng cố cho nền độc tài của Saddam Hussein và đưa ông đến
cuộc thách thức hiện nay. Một nhà chính trị người Iraq hiện lưu vong tại Pháp đã nói
như sau: "Chúng tôi đã lên tiếng về chế độ độc ác của Hussein. Nhưng đó
chỉ là tiếng kêu trong sa mạc. Vì bức tường của những lợi lộc kinh tế, chúng
tôi đã không được lắng nghe. Kết quả cho thấy là một nhà độc tài như ong được
nuôi trong tay áo, nay đang hiện nguyên hình thành một quái vật".
Câu chuyện trên đây có thể giúp chúng ta rút ra một bài học về
những hậu quả mà người ta phải gánh chịu về những việc làm của mình. Chúng ta
vẫn thường nói: "Gieo gió thì gặt bão"... Các nước Tây phương ngày
nay hẳn phải đấm ngực để chịu đựng cơn bão táp mà chính họ là người đã đóng góp
vào để tạo nên. Khí giới do Tây phương cung cấp ngày nay đã quay lại chống họ.
Thánh Phaolô trong thư gửi
cho giáo đoàn Galata đã kêu gọi chúng ta, thay vì gieo trong xác thịt, hãy gieo
trong thần khí.
Gieo trong xác thịt tức là
gieo rắc hận thù, chết chóc, là nuôi dưỡng ích kỷ, là gây đố kỵ, chia rẽ: những
hạt giống ấy chỉ nảy nở bằng cây của tang thương, đau khổ và hủy diệt cho chính
mình cũng như cho người khác.
Gieo trong thần khí chính là sống quảng đại, phục vụ, hòa nhã, yêu
thương, cảm thông, nhẫn nhục, tha thứ... Hạt giống của thần khí có thể là hạt
giống nhỏ bé và âm thầm như hạt cải, nhưng sẽ trở thành cây to lớn. Không có một nghĩa
cử nào, dù nhỏ mọn đến đâu, mà không mang lại hoa trái Bình An cho tha nhân và
cho chính bản thân.
Chiến tranh trên quy mô
thế giới, chiến tranh giữa nước này với nước nọ, chiến tranh trong cùng một
quốc gia: Ở mọi quy mô, chiến tranh nào cũng là cơn bão táp mà chính con người
tự góp gió để thổi lên.
Nơi nào có bất hòa, thì
nơi đó có chiến tranh. Nơi nào lợi lộc được đặt lên trên mọi giá trị khác, thì
nơi đó đã có chiến tranh.
Người môn đệ của Ðức Kitô, Nguyên Ủy của Hòa Bình, luôn được mời
gọi để xây dựng Hòa Bình và Hòa Bình chớm nở khi con người bắt đầu gieo trồng
hạt giống của Yêu Thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét