PHÚC ÂM:
Ga 10,
31-42
"Họ tìm bắt Người, nhưng Người thoát
khỏi tay họ".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
31 Người Do Thái lại lấy đá để
ném Đức Giêsu. 32
Người bảo họ: "Tôi đã cho các ông thấy nhiều việc tốt đẹp Chúa
Cha đã giao cho Tôi làm; vì việc nào mà các ông ném đá Tôi?" 33 Người
Do Thái đáp: "Chúng tôi ném đá ông, không phải vì một việc tốt đẹp, nhưng
vì một lời nói phạm thượng: ông là người phàm mà lại tự cho mình là Thiên
Chúa." 34 Đức
Giêsu bảo họ: "Trong Lề Luật các ông, đã chẳng có chép lời này sao:
"Ta đã phán: các ngươi là những bậc thần thánh?” 35 Nếu Lề Luật gọi những kẻ được
Thiên Chúa ngỏ lời là những bậc thần thánh, mà lời Kinh Thánh không thể bị huỷ
bỏ, 36 thì
Tôi là người Chúa Cha đã thánh hiến và sai đến thế gian, làm sao các ông lại bảo
Tôi: "Ông nói phạm thượng! vì Tôi đã nói: "Tôi là Con Thiên
Chúa"? 37 Nếu
Tôi không làm các việc của Cha Tôi, thì các ông đừng tin Tôi. 38 Còn nếu
Tôi làm các việc đó, thì dù các ông không tin Tôi, ít ra cũng hãy tin các việc đó.
Như vậy, các ông sẽ biết và ngày càng biết thêm rằng: Chúa Cha ở trong Tôi và
Tôi ở trong Chúa Cha." 39 Bấy giờ họ lại tìm cách bắt Người, nhưng Người đã
thoát khỏi tay họ. 40 Đức
Giêsu lại ra đi, sang bên kia sông Giođan, đến chỗ trước kia ông Gioan đã làm
phép rửa, và Người ở lại đó. 41 Nhiều người đến gặp Đức Giêsu. Họ bảo nhau:
"Ông Gioan đã không làm một dấu lạ nào cả, nhưng mọi điều ông ấy nói về người
này đều đúng." 42 Ở đó, nhiều người đã tin vào Đức Giêsu.
Suy niệm:
Ðường
chân lý
Chúa Giêsu bày tỏ Ngài là con Thiên Chúa, nhưng người Do Thái đã
không chấp nhận. Nay Chúa cũng đang tỏ mình cho ta và mời gọi ta tin nhận và bước
theo Chúa.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, người Do Thái
khăng khăng buộc tội Chúa Giêsu, họ cho rằng Người đã nói phạm thượng khi xưng
mình là Con Thiên Chúa. Họ không thèm đếm xỉa đến những việc tốt lành Chúa
Giêsu đã thực hiện, cũng không thèm nghe những lời người khác làm chứng về Chúa
Giêsu để xét xem Người có phải là Ðấng Mêsia hay không? Càng đối chất với Chúa Giêsu, họ càng trở nên ương
ngạnh, ngoan cố. Vì tự ái và để bảo vệ tư lợi, họ không còn quan tâm
đến tính cách khách quan của sự kiện, đầu óc họ bây giờ chỉ còn một ý nghĩ duy nhất chiếm ngự đó là
phải khử trừ Chúa Giêsu bằng bất cứ giá nào.
Sự giận dữ nung đốt lòng họ, biến họ thành những
kẻ gian ác, như hình ảnh những tá điền hung dữ mà Chúa Giêsu đã mô tả trong các
dụ ngôn Người giảng dạy trước đây. Người xưa có nói: "Giận mất khôn", người
Do Thái vì giận Chúa nên không còn kể gì sự khôn ngoan hay rồ dại nữa. Ðã biết
bao lần Chúa Giêsu nhắc đến Chúa Cha. Người cố tình nhắc đi nhắc lại nhiều lần để
mong họ thức tỉnh mà suy xét lại. Biết họ giận dữ, Người vẫn tiếp tục nói,
không phải Chúa muốn chọc giận họ mà là muốn họ ăn năn sám hối và được cứu rỗi.
Sứ mạng Chúa Cha đã trao phó cho Người, Người phải thi hành đến cùng. Chúa
Giêsu càng thiết tha giảng dạy cho họ, họ càng tức điên lên, Chúa Giêsu càng
nói họ càng tức giận và cuối cùng, không dằn được cơn giận họ đành tóm lấy Chúa
Giêsu để trừng trị cho hả dạ. May thay, Chúa Giêsu đã lánh ra khỏi chỗ họ mà đi sang bên
kia sông Giordan.
Khung cảnh bên kia sông Giordan lắng dịu và khách quan hơn, ở đó
có nhiều người đến với Chúa Giêsu, những người này là những người thành tâm thiện
chí, họ muốn tìm ra sự thật về vị Thầy Giêsu mà dân chúng xôn xao bàn tán bấy
lâu. Dư luận nói tốt về Người cũng có, mà dư luận nói xấu về Người cũng chẳng
thiếu, họ bình tâm đứng giữa hai luồng dư luận và để tìm hiểu những lời ông
Gioan đã nói về Chúa Giêsu, họ tin vào sự chân thật của ông Gioan, bởi ông được
mọi người công nhận là một ngôn sứ đích thực. Ông đã nói nhiều điều về Chúa Giêsu, và những điều đó đã xảy ra đúng
như lời ông nói. Lời chứng của một người chân thật thì phải là một sự thật, thế
thì chắc chắn Chúa Giêsu phải là Ðấng Mêsia mà Kinh Thánh đã từng tiên báo. Dù
có nhiều điều họ chưa hiểu tường tận, nhưng dựa vào lời chứng của Gioan, họ đã
tin vào lời Chúa Giêsu và họ đã tìm đến với Người. Tấm lòng rộng mở của họ đã dẫn
họ đến với sự thật.
Hai cách hành xử của hai nhóm người trong đoạn Phúc Âm chúng ta vừa
đọc lại trên đây là những gợi ý quý báu cho chúng ta khi phải nhận định đánh
giá các nguồn dư luận quanh ta hàng ngày về Chúa Giêsu. Là những người yêu chuộng
sự thật, chắc chắn chúng ta biết mình sẽ chọn con đường nào để đạt tới chân lý,
để đến với Chúa Giêsu.
Sống Lời Chúa:
Làm một việc phục vụ mà bạn thấy giúp bạn
nên giống Chúa Giê-su nhất.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Thánh Thần là nguồn chân lý và là nguồn sự khôn ngoan. Xin ban cho con một
trí óc luôn bình tâm sáng suốt, một con tim luôn khách quan vô tư, để con có thể
nhận xét mọi người mọi việc quanh con và tìm ra sự thật mà đến với Chúa. Xin
cho con cũng biết tích cực làm chứng cho sự thật mà mình đã xác tín.
Lẽ sống:
Người
vỗ tay
Một nữ văn sĩ kia thuật lại một kinh nghiệm như sau:
Mỗi khi tôi bị thất vọng với những gì
xảy ra trong cuộc sống, tôi thường để tâm hồn lắng dịu và hồi tưởng về em bé
mang tên Jamie Scott. Jamie mơ ước được đóng một vai trong vở kịch được tổ chức
hằng năm tại trường. Ðêm trình diễn vở kịch này là một trong những biến cố quan
trọng nhất trong các sinh hoạt của học đường. Mẹ em Jamie cho tôi biết là em để
hết tâm hồn vào vở kịch sắp được trình diễn, mặc dầu bà sợ là Jamie sẽ không được
chọn để đóng một vai trò nào.
Vào ngày ủy ban phụ trách đêm văn nghệ cho biết
quyết định của họ về việc chọn các diễn viên, tôi theo mẹ Jamie đến trường đón
em. Từ xa, chúng tôi đã thấy Jamie chạy nhanh về phía chúng tôi với tất cả niềm
vui và phấn khởi được diễn tả qua gương mặt và nhất là qua đôi mắt chiếu sáng
lên vẻ tự hào.
Sau khi đã lấy lại bình tĩnh, Jamie đã nói những điều
sau đây mà tôi luôn giữ trong ký ức để làm bài học cho mình: "Mẹ ơi, trong
đêm văn nghệ con được chọn để vỗ tay tán thưởng và reo hò khuyến khích".
Câu chuyện của nữ văn sĩ chấm dứt nửa vời, không một
lời giải thích tại sao câu nói của em bé đáng làm bài học cho mình. Nhưng một
cách nào đó, câu chuyện trên đây cũng hội tụ vào cùng một ý nghĩa với kinh
nghiệm được Ðức Gioan 23 thuật lại như sau: Lúc tôi mới được bầu làm Giáo Hoàng để lãnh đạo Giáo hội hoàn
vũ, tôi rất lo lắng, sợ hãi trước một trách vụ quá nặng nề. Nhưng một đêm kia,
trong giấc ngủ, tôi nghe một tiếng bảo tôi: "Gioan, đừng tự xem mình quá
quan trọng". Tôi đã đem áp dụng câu nói này, và từ dạo ấy, tôi ăn ngon,
ngủ yên như trước khi được chọn làm Giáo Hoàng.
"Mẹ ơi, trong đêm văn nghệ con được chọn vỗ tay
tán thưởng và reo hò khuyến khích". "Gioan, đừng tự xem mình quá quan
trọng". Có lẽ hai câu nói và hai kinh nghiệm trên giúp chúng
ta phần nào trong việc sống Lời Chúa Giêsu: "Ai hạ mình xuống sẽ được
nhắc lên". Khiêm nhượng là một đức
tính được Thiên Chúa yêu mến. Khác với tính tự cao, tự đại, có thể so sánh với
những ngọn đồi, đức khiêm nhượng giúp chúng ta đào sâu những trũng thấp để đón
nhận những hồng ân của Thiên Chúa, không thể dừng lại ở những ngọn đồi, nhưng
chảy xuống và đọng lại ở những trũng thấp dưới chân đồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét