PHÚC ÂM:
Mt 6,25-34
“Trước hết, hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và
đức công chính của Người.”
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
25 Khi ấy, Đức Giê-su nói với
các môn đệ rằng : “Thầy bảo cho anh em biết : đừng lo lắng cho mạng sống : lấy
gì mà ăn ; cũng đừng lo lắng cho thân thể : lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng
hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao ? 26 Hãy xem chim trời : chúng không
gieo, không gặt, không thu tích vào kho ; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi
chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao ? 27 Hỏi có ai trong anh em có thể nhờ
lo lắng mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang không ?
28 Còn về áo mặc cũng thế,
lo lắng làm gì ? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào : chúng không
làm lụng, không kéo sợi ; 29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết : ngay cả vua
Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30 Vậy nếu
hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho
như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém lòng tin !
31 Vì thế, anh em đừng lo lắng
tự hỏi : ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây ? 32 Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn
tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. 33 Trước
hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những
thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34 Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai : ngày
mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.
Suy niệm:
LỄ TÂN NIÊN - CẦU BÌNH AN
Anh chị em thân mến,
Chúng ta vừa nghe một trong những đoạn Tin
Mừng hay nhất của sách Tin Mừng. Cá nhân của tôi
đã đọc đoạn Tin Mừng này không biết bao nhiêu lần và lần nào khi đọc xong tôi
cũng cảm thấy một cảm giác thật phấn khởi.
Chọn bài Tin Mừng này để đọc vào thời điểm
chúng ta bắt đầu một năm mới tôi cho là một chọn lựa
tuyệt vời. Đây không phải là một đoạn Tin Mừng chỉ đòi đòi hỏi chúng ta
phải rà lại cách sống của chúng ta trước mặt
Chúa mà nó còn là một đoạn Tin Mừng giúp chúng ta định
hướng cho những ngày chúng ta sắp sống trong một tương lai đang đi tới của
chúng ta.
Đây là một việc làm rất cần thiết. Nó quyết định cho sự thành - bại, vui tươi hạnh phúc - hay bất hạnh
của cuộc đời mỗi người chúng ta.
Đọc cả đoạn Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy
Chúa Giêsu Chúa của chúng ta là một con người rất thực
tế. Ngài biết thật rõ cuộc đời của mỗi
con người. Ngài biết thật rõ cuộc đời không chỉ toàn là mầu hồng mà bên cạnh đó
còn có cả những khốn khó gian nan và những khốn khó gian nan này thì hầu như
ngày nào cũng có. Bởi vậy khi phác họa ra một thái độ sống
cho mỗi ngày như trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu chỉ muốn nhắm tới
một mục đích là giúp cho mỗi người chúng ta có thể tìm
thấy niềm vui và hạnh phúc cho cuộc sống của mình.
1. Đừng lo:
Dale Carnegie cắt nói thêm:"Đừng lo
không có nghĩa là đừng nghĩ. Bạn cứ việc nghĩ tới ngày mai đi, cứ cẩn thận suy
nghĩ, cứ dự tính, cứ sửa soạn, nhưng đừng lo lắng gì hết"
Đừng lo lắng gì hết bởi vì con người dù có
lo lắng đến đâu đi nữa, như Chúa Giêsu nói, cũng chẳng
có thể kéo dài cuộc đời của mình dù là chỉ thêm vài gang tấc.
Đàng khác lo lắng
còn là thái độ của một người không có lòng tin. Nếu thực sự con người biết
tin nơi Thiên Chúa thì chắc chắn họ sẽ không có gì phải lo lắng.
Chúa Giêsu nói thật rõ: "Cha chúng con
biết chúng con cần gì" Nói thế không có nghĩa là Chúa bảo chúng ta chẳng cần
phải làm gì cả. "Tình phụ tử của Thiên Chúa không
phải là chính sách phụ mẫu, nghĩa là một sự che chở đầy ủy mị, bao bọc khỏi mọi
may rủi bất trắc của cuộc đời. Một người cha biết yêu con không phải bao giờ
cũng có ý tránh cho con mình khỏi mọi thử thách, đau khổ hay chiến đấu. Nhưng
theo sức của ông, ông sẽ biến đau khổ thử thách thành kinh nghiệm có ích lợi
cho đứa con" Tình yêu như thế mới là tình yêu thật sự.
Hơn nữa khi tin vào Thiên Chúa con người
cũng còn phải biết phó thác tất cả cho Người. Phải
tin vào giá trị của mình cũng như phải tin vào quyền năng và tình yêu của Thiên
Chúa. Chim chóc hoa cỏ mà còn được Chúa để ý chăm nom thì huống chi là con người.
Bởi thế nói theo kiểu của Thánh Phaolô thì "ngay cả khi ta phục vụ Thiên
Chúa mà ta vẫn bị đói rách hay bị chết chóc thì ta vẫn không phải là kẻ bị quyền
năng Thiên Chúa tử bỏ (Rom 8,28; Mt 10,28-31) mà đó còn là một cái phúc.(Mt
5,3-12) Chỉ có Thiên Chúa mới hiểu hết được những sự tốt
lành mà Ngài làm cho các con cái của Người.
Hoài Nam Tử có thuật lại một câu truyện như sau: có một
ông lão ở gần cửa ải có một con ngựa tự nhiên bỏ sang nước Hồ. Láng giềng biết
tin đó đến hỏi thăm.
Ông lão nói:
- Mất ngựa thế mà biết đâu lại là cái phúc.
Cách mấy tháng con ngựa của ông tự nhiên
quay trở về, lại về với một con ngựa khác. Láng giềng nghe tin đến mừng. Ông
lão nói:
- Được ngựa thế biết đâu lại là một mối họa.
Từ khi có con ngựa hay, đứa con ông lão
ngày ngày mải mê tập dượt. Một hôm chẳng may bị té ngã và què mất một chân.
Láng giềng nghe tin lại đến chia buồn.
Ông lão nói:
- Con tôi què thế nhưng biết đâu lại là một
cái phúc.
Một năm sau bỗng có giặc Hồ xâm lăng, nhà
vua hạ lệnh tổng động binh. Con ông lão vì què chân cho nên được miễn nhập ngũ.
Trận chiến ác liệt chưa từng thấy. Tướng sĩ lâm trận mười phần tử trận mất
chín. Nhờ được ở nhà mà con ông lão thoát được hiểm nguy chết chóc và nhờ đó mà
hai cha con vẫn còn được sống bên nhau.
2. Vậy trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính
của Người... Còn tất cả những thứ khác Người sẽ thêm cho"
Đây là câu nói thật quan trọng và cũng là
điều kiên tất yếu mà khoa Thần học gọi là điều kiện "sine
qua non" có nghĩa là điều kiện không thể không có để cho một điều
gì đó được thành sự hay được xẩy ra.
Theo bản văn Thánh Kinh hôm nay thì việc "trước
hết phải tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người" là điều kiện
để Chúa thực hiện lời hứa "Còn các điều khác sẽ được ban thêm cho"
Việc tìm kiếm nước Thiên Chúa mà Chúa Giêsu
nói ở đây không phải là sự tìm kiếm giống như tìm kiếm một đồ vật nhưng là thái độ gồm cả ý chí, nỗ lực và hành động hướng về Thiên
Chúa, để cho Thiên Chúa chi phối và điều khiển mọi suy nghĩ và hành động của
mình sao cho những hành động đó thể hiện được thánh ý của Người. Làm được
như vậy là con người đã làm được điều mà bài Tin Mừng hôm nay gọi là tìm kiếm
nước Thiên Chúa .
Và sau đó chắc chắn Thiên Chúa sẽ thực hiện
những gì Ngài đã hứa cho chúng ta.
Câu truyện số 33 trong Góp nhặt B kể lại một
biến cố rất đặc biệt xẩy ra trong Công đoàn các chị nữ tu Bác ái của Mẹ Têrêxa
thành Calcutta. Kể câu truyện này để anh chị em thấy việc Thiên Chúa làm lạ
lùng như thế nào. Mỗi ngày tại Calcutta hội dòng phải chăm sóc cho khoảng chừng
7000 người một số người bằng cả giáo xứ Bùi Phát
của chúng ta - rồi còn phải lo cung cấp thực phẩm cho họ nữa. Vào một ngày thứ
sáu nọ, chị nữ tu coi sóc nhà bếp đến thưa với mẹ:
- Thưa mẹ, trong nhà không còn gì ăn cho
hôm nay và ngày mai nữa.Tốt hơn hết là chúng ta nên bo cho họ biết điều đó.
Nghe điều đó, mẹ không biết phải trả lời
cho chị phụ trách nhà bếp như thế nào. Cả 7000 ngàn người ăn chứ đâu phải ít.
Thế nhưng vào khoảng 9 giờ sáng hôm đó
không hiểu vì lý do gì mà chính quyền Ấn độ tuyên bố đóng cửa tất cả các trường
công lập. Thế là số bánh mì làm sẵn cung cấp cho các học sinh không có chỗ sử dụng
và chúng được chở thẳng tới cho mẹ Têrêxa.Và tất cả 7000 người từ nhỏ tới lớn
có đủ bánh mì ăn trong hai ngày và hơn nữa còn được ăn no nê hơn cả những lần
khác.
Chẳng ai hiểu được lý do. Nhưng mẹ Têrêxa
thì thấy thật rõ. Mẹ nói: "Đó chính là dấu chỉ của
Tình thương Thiên Chúa. Người là người Cha giầu lòng yêu thương đối với con cái
mình"
Thánh Phanxicô Assisi khi trình bản nội qui
lên Đức Thánh Cha để xin Ngài chuẩn y. Sau khi Đức Thánh Cha đọc xong, ngài hỏi
Phanxicô Assisi:
- Các tu sĩ của con sẽ sống bằng cái gì.
- Tâu Đức Thánh Cha, Thiên Chúa là một người
Cha đầy uy quyền, nhưng Người cũng là một người Mẹ nhân từ." (?!)
Một hôm đang trên con đường vào Giêricô
Chúa Giêsu nghe thấy có một tiếng than từ xa xa vọng lại:
- Lạy Ngài Giêsu, con Vua Đavid, xin thương
xót con.
Chúa Giêsu dừng chân lại:
- Con muốn xin gì đây?
- Lạy Thầy, xin cho con được sáng mắt.
Thấy anh ta mạnh tin, Chúa hiền từ đáp:
- Được lắm. Lòng tin của anh đã cứu
anh." (Lc 18,35)
Lòng tin vào Chúa quan phòng là con đường
giải thoát rực rỡ huy hoàng cho mọi người nhất là trong thời đại này.
Lm Giuse Đinh Tất Quý
Nguồn: http://tgpsaigon.net
Sống Lời Chúa:
“Anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống
gì, hay mặc gì đây?” (Mt 6,31)
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa, giờ đây trước mặt Chúa, chúng con đầy tủi hổ, và chúng con hết lòng ăn
năn thống hối. Chúng con tin chắc Chúa đã thứ tha tất cả những lỡ lầm và và tội
lỗi của chúng con rồi.
Lạy
Chúa, chúng con tin rằng tội lỗi chúng con có đỏ như
huyết, thì Chúa cũng đã làm cho chúng ra trắng như tuyết rồi (Isaia 1,
18), tội lỗi chúng con có nặng ngàn cân, thì Chúa cũng đã làm cho chúng ra nhẹ
như lông hồng rồi (Tv 65, 4), tội lỗi chúng con có đen
tối mịt mù đến đâu đi nữa, thì Chúa cũng đã đánh tan chúng rồi. (Isaia
44, 22)
Lạy
Chúa, Chúa không bao giờ chấp tội chúng con, Chúa không
bao giờ xử chúng con như chúng con đáng tội. (Tv 103, 10)
Lạy
Chúa, trong cuộc sống, nhiều lúc con phải bon chen lo lắng quá nhiều. Xin cho
con nhớ lời Chúa dạy hôm nay để sống thanh thoát, sống phó dâng mọi việc vào
bàn tay quan phòng của Chúa.
Lẽ sống:
Thiên Chúa Quan Phòng
Người
Do Thái thường nói đến sự Quan Phòng của Thiên Chúa bằng mẩu chuyện như sau: Có
hai người bộ hành đi lên đường đi đến một phương xa. Họ dùng một con lừa để
chuyên chở hành lý. Ðể cho con lừa có bạn, họ mang theo một chú gà cồ. Và đêm
đến họ đốt đuốc để soi đường.
Một người bộ hành là một tín hữu rất đạo đức. Trên miệng ông lúc nào cũng có câu nói: "Thiên
Chúa là Ðấng tốt lành trong tất cả mọi sự". Người
bạn đồng hành của ông thì lại là một người rất cứng lòng tin. Ông rất bực mình mỗi khi ông nghe người bạn ông thốt
lên những lời ca tụng lòng thiện hảo của Thiên Chúa. Lên đường chừng vài phút
đồng hồ, ông đã cảnh cáo người bạn có lòng tin như sau: "Rồi đây anh sẽ
thấy anh tin Chúa đến độ nào".
Trước
khi mặt trời lặn, họ đến một ngôi làng nhỏ. Họ tìm một nơi để qua đêm. Họ gõ
cửa khắp nơi, nhưng không có ai đón tiếp họ. Cuối cùng họ đành phải ra khỏi
làng và tìm đến bìa rừng để qua đêm. Trong cảnh màn trời chiếu đất, người bạn
cứng lòng tin mới thốt lên: "Nào, Chúa của anh có tốt không?". Người
bạn đồng hành luôn tin tưởng ở Chúa quan phòng bình tĩnh đáp lại: "Ðây là
chỗ tốt nhất Chúa dành cho chúng ta ngủ qua đêm này". Ðêm đó, họ nằm ngủ
dưới một gốc cây lớn nằm sát bìa rừng. Họ cột chú lừa vào một gốc cây gần đó.
Họ chưa kịp đốt lên ngọn đuốc thì một tiếng mạnh từ xa vang lại. Thì ra, chỉ
trong chớp nhoáng, một chú sư tử đã đến cắn xé con lừa và mang đi. Vừa thương
tiếc cho chú lừa, vừa lo sợ cho thân phận của mình, hai người bộ hành chỉ còn
biết leo lên cây để tránh tai họa.
Vừa
tức giận, vừa mỉa mai, người bạn cứng lòng tin mới thốt lên: "Nào, Chúa
của anh còn tốt nữa không?". Người tín hữu ngoan đạo dõng dạc tuyên bố:
"Nếu con sư tử không bắt gặp con lừa trước, thì chắc chắn nó đã bổ nhào
trên chúng ta rồi. Chúa là Ðấng tốt lành".
Một
vài phút sau, con gà cồ bỗng kêu la thất thanh. Hai người bộ hành mới trèo cao
hơn. Họ nhận ra con gà cồ đang nằm trong nanh vuốt của một chú mèo rừng. Người
bạn cứng lòng tin chưa kịp thốt ra một lời cay đắng nào, thì người tín hữu
ngoan đạo đã chúc tụng như sau: "Tiếng kêu thất thanh của con gà cồ lại
một lần nữa giúp chúng ta thoát nguy hiểm. Cám ơn Chúa là Ðấng tốt lành".
Họa
vô đơn chí. Chỉ vài phút sau đó, một cơn gió mạnh ùa đến, ngọn đuốc bỗng tắt
ngụm đưa hai người vào trong cảnh tối tăm ghê rợn. Lần này con người cứng lòng
tin lại lên tiếng mỉa mai như sau: "Xem chừng như Chúa của anh làm việc
phụ trội trong đêm nay". Lần này, người tín hữu ngoan đạo chỉ biết giữ
thing lặng.
Sáng
hôm sau, hai người mon men trở lại làng để mua thức ăn. Họ mới hay biết rằng
đêm hôm đó một băng cướp đã vào làng và họ đã vơ vét tất cả tài sản của dân
làng. Nhìn cảnh tượng hoang tàn của ngôi làng và nhìn lại sự toàn vẹn của mình,
người tín hữu ngoan đạo mới đắc thắng giải thích cho người bạn như sau:
"Anh đã chứng kiến từ đầu đến cuối. Giá như đêm hôm qua, chúng ta thuê
được một chỗ trọ trong làng, thì có lẽ chúng ta cũng không thoát khỏi tay của
bọn cướp. Nếu cơn gió lớn không làm tắt ngọn đuốc của chúng ta, thì hẳn bọn
chúng đã nhìn thấy chúng ta. Bạn thấy chưa, trong tất cả mọi sự, Thiên Chúa là Ðấng thiện hảo".
Tin
ở Thiên Chúa quan phòng không có nghĩa là bảo rằng tất cả mọi tai họa rủi ro
xảy đến trong cuộc sống đều do Chúa gửi đến, nhưng có nghĩa là, khi đứng trước
một bất hạnh mà mình không thể tránh khỏi, chúng ta phải tin rằng Thiên Chúa thiện hảo và quyền năng đến
độ có thể biến sự bất hạnh ấy thành khởi điểm của một hồng ân cao cả hơn.
Trong
ánh sáng Phục Sinh của Ðức Kitô, chúng ta được mời gọi để nhìn vào biến cố
trong cuộc sống bằng cái nhìn lạc quan và tin tưởng ấy. Cái chết ô nhục của Ðức
Kitô trên thập giá quả là một bất hạnh và là một tội ác, nhưng Thiên Chúa quyền
năng và yêu thương đã biến thành khởi điểm của nguồn ơn cứu thoát.
Giữa muôn nghìn thử thách và
đớn đau của cuộc sống, chúng ta hãy tin tưởng rằng Thiên Chúa đang dành cho
chúng ta một ân huệ cao cả hơn ngoài sự chờ đợi của chúng ta. Chúng ta hãy xưng
tụng tình yêu quan phòng của Ngài.
Cuộc sống con người hầu
như là một cuộc vật lộn giữa các nỗi lo. Thế nhưng dù có túng nghèo,“chẳng
phong lưu cũng ba ngày tết”, trong nhà cũng phải có ít nhiều “thịt mỡ dưa
hành”, trang hoàng nhà cửa, sắm sửa áo quần mới, một chút gọi là tiễn năm cũ,
chào năm mới; người ta gác lại những lo toan thường ngày lại để cầu chúc cho
nhau những điều tốt đẹp. Trong ngày đầu năm mới, Lời Chúa khích lệ chúng ta đừng quá
bận tâm lo lắng về cuộc sống. Chỉ mấy câu ngắn trong đoạn Tin Mừng, Chúa Giê-su
đã nhắc nhở ta đến 7 lần “đừng lo lắng”, “lo lắng làm gì” nhưng hãy mở rộng tầm
nhìn, ngắm xem “chim trên trời”, “hoa ngoài đồng” để cảm nghiệm quyền năng và
tình yêu của Thiên Chúa và đặt để cuộc đời của mình trong bàn tay của Ngài:
“Anh em đừng lo lắng gì về ngày mai: ngày mai cứ để ngày mai lo.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét