Thánh Ca-xi-mia
PHÚC ÂM:
Mt 20,17-28
“Họ sẽ kết án xử tử Đức Giê-su.”
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
17 Khi ấy, lúc sắp lên
Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đưa Nhóm Mười Hai đi riêng với mình, và dọc đường Người
nói với các ông : 18 “Này chúng ta lên Giê-ru-sa-lem, và Con Người sẽ
bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ kết án xử tử Người, 19 sẽ nộp
Người cho dân ngoại nhạo báng, đánh đòn và đóng đinh vào thập giá và, ngày thứ
ba, Người sẽ trỗi dậy.”
20 Bấy giờ bà mẹ của các con
ông Dê-bê-đê đến gặp Đức Giê-su, có các con bà đi theo ; bà bái lạy và kêu xin
Người một điều. 21
Người hỏi bà : “Bà muốn gì ?” Bà thưa : “Xin Thầy truyền cho hai con tôi đây, một
người ngồi bên hữu, một người bên tả Thầy trong Nước Thầy.” 22 Đức
Giê-su bảo : “Các người không biết các người xin gì ! Các người có uống nổi
chén Thầy sắp uống không ?” Họ đáp : “Thưa uống nổi.” 23 Đức Giê-su bảo : “Chén của Thầy,
các người sẽ uống ; còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì Thầy không có
quyền cho, nhưng Cha Thầy đã chuẩn bị cho ai, thì kẻ ấy mới được.”
24 Nghe vậy, mười môn đệ kia
tức tối với hai anh em đó. 25 Nhưng Đức Giê-su gọi các ông lại và nói : “Anh
em biết : thủ lãnh các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn
thì lấy quyền mà cai quản dân. 26 Giữa anh em thì không được như vậy : Ai muốn
làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. 27 Và ai muốn làm đầu anh em thì phải
làm đầy tớ anh em. 28 Cũng như Con Người đến không phải để được người
ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người.”
Suy niệm:
UỐNG CHÉN CỦA CHÚA
Lời xác nhận của Gia-cô-bê và Gio-an về việc
ưng thuận uống chén của Chúa hơi sớm. Một đàng, có thể vì hai ông “chịu đấm ăn
xôi”: muốn dành ghế ưu tiên nên cứ ưng đại đi! Đàng khác, chén của Thầy là chén
gì, đắng cay ngọt bùi ra sao, hai ông hầu như chưa hiểu! Các ông có trải qua cuộc
thương khó với Chúa mới thấy hết ý nghĩa của chén này. Động cơ theo Chúa của
các ông chưa thật trong sáng. Dù thế Chúa vẫn đón nhận và uốn nắn, đồng thời
các ông cũng chấp nhận để cho Chúa uốn nắn. Và quả thật, “chén của Thầy” các
ông cũng đã uống. Và cái chỗ ngồi ở chiếu trên đó đối với các ông đã không còn
ý nghĩa nữa, vì giờ đây các ông đang ngồi ngay bên lòng Chúa.
Sống Lời Chúa:
Hiệp thông với Chúa trong lời cầu nguyện của
Ngài sau đây.
Cầu nguyện:
“Lạy
Cha, nếu có thể được thì xin cho con khỏi uống chén này, nhưng đừng theo ý con,
một theo ý Cha.”
Lẽ sống:
Các con hãy nên trọn lành!
Người ta kể lại rằng thánh Antôn
ẩn tu đã tìm đến gặp một người thợ giày, vì nghe đồn rằng người thợ giày này có
một đời sống đạo đức lạ thường. Ðể hỏi đâu là bí quyết để nên thánh, người thợ
giày đáp gọn: "Tôi chỉ biết đóng giày".
Ngạc nhiên vô cùng, thánh Antôn
hỏi vặn lại: "Nếu chỉ có thế thì làm sao mà gọi là thánh thiện được. Tôi đây,
tôi tưởng nghĩ đến Chúa từng phút giây. Ông có bí quyết gì khác nữa
không?". Người thợ giày giải thích: "Tôi làm việc 8 giờ, cầu nguyện 8
giờ và ngủ nghỉ 8 giờ".
Thánh Antôn vẫn chưa cho đó là
cuộc sống lý tưởng. Ngài cho biết, ngài cầu nguyện từng phút giây. "Vậy
ông sống đức khó nghèo như thế nào?".
Người
thợ giày bảo: "Tôi cho Giáo hội một phần ba của cải của tôi, một phần ba
tôi bố thí cho người nghèo và một phần ba tôi giữ lại cho tôi". Thánh
Antôn chưa cho đó là bí quyết nên thánh trọn hảo, bởi vì chính ngài đã phân
phát tất cả của cải của ngài cho Giáo hội và người nghèo...
Thánh nhân vặn hỏi mãi, cuối cùng người thợ giày mới khai ra bí quyết của
ông như sau: "Mặc dù tôi phân phát một phần ba tiền lương của tôi cho người
nghèo, nhưng đêm ngày tôi không ngủ yên được khi tôi
nhìn thấy cảnh nghèo xung quanh tôi, đến độ tôi đã thưa với Chúa:
Chúa ơi, thà để con đi hỏa ngục còn hơn nhìn thấy những người khốn khổ này phải
triền miên trong cảnh nghèo đói...".
Nghe đến đó, thánh Antôn đã bỏ ra
về. ngài chợt
hiểu rằng ngài chưa đủ thánh thiện như người thợ giày này đến độ dám hy sinh
tất cả chỉ vì người nghèo.
Có rất nhiều cách để nên thánh, nhưng dường như không có một mẫu mực
thánh thiện chung cho tất cả mọi người. Có người nên thánh ngay trong bậc sống
của mình giữa trần gian. Có người chịu tử đạo. Có người sống trong bậc tu trì.
Mỗi một vị thánh là một cách sống.
Tuy nhiên giữa khung khác biệt đó
vẫn có một mẫu số chung cho tất cả mọi cuộc sống thánh thiện: đó là Tình Yêu. Thánh Phaolô trong
bài ca đức ái đã nói: "Dù tôi có thể nói được các tiếng lạ lùng, dù tôi có
thể làm được phép lạ chuyển núi di sông, dù tôi có làm được không biết bao
nhiêu công trình... nếu tôi không có tính đức
bác ái,
tôi chỉ là một thứ thùng rỗng...".
Không có đức bác ái, không có tình yêu thì tất cả tòa nhà đạo đức của
chúng ta chỉ được xây dựng trên hão huyền mà thôi. Chúa Giêsu cũng đã nói với
chúng ta: "Các con hãy nên trọn hảo như Cha các con trên trời". Thiên
Chúa là Tình Yêu. Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người không loại trừ ai. Và
cuối cùng vì yêu thương con người, Thiên Chúa đã hóa thân làm người như chúng
ta... Ðó là tận cùng của Tình Yêu!
Người thợ giày trong câu chuyện
của thánh Antôn không những dành của cải của mình cho người nghèo, ông còn tưởng
nghĩ đễn người nghèo như chính lẽ sống của mình. Thánh Antôn đã nhận ra đó là bí quyết cao cả
nhất để nên thánh. Bố thí tất cả của cải của mình, xa lánh tất cả các thú vui
của cuộc sống, đêm ngày ăn chay cầu nguyện là điều tốt. Nhưng nếu sống như thế
chỉ để tìm cho mình sự thanh thản trong tâm hồn mà phải sợ người khác quấy rầy,
thì một cuộc sống như thế chưa phải là lý tưởng nhất.
"Hãy nên trọn lành như Cha
các con trên trời". Ðó phải là lý tưởng của người Kitô chúng ta. Cha trên
trời yêu thương tất cả mọi người. Cha trên trời đã yêu thương con người đến nỗi
đã phó ban chính Con Một của Ngài. Thiên Chúa chỉ được gọi là Cha bởi vì Ngài
sống cho con cái của mình... Sự sống Ngài ban cho chúng ta chỉ có thể triển nở và có ý
nghĩa nếu nó cũng được sống cho tha nhân.