Phúc Âm: Lc 21,20-28
“Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại
giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.”
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
20
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Khi anh em thấy thành
Giê-ru-sa-lem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến
ngày khốc hại của thành. 21 Bấy giờ, ai ở miền Giu-đê, hãy trốn lên núi ;
ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác ; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành. 22 Thật
vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh
Thánh sẽ được ứng nghiệm. 23 Khốn thay những người mang thai và những người
đang cho con bú trong những ngày đó ! “Vì
sẽ có cơn khốn khổ cùng cực trên đất này, và cơn thịnh nộ sẽ giáng xuống dân
này. 24
Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các dân các nước, và Giê-ru-sa-lem
sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại. 25
“Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân
sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét. 26 Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc,
chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển.
27 Bấy
giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây
mà đến. 28
Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì
anh em sắp được cứu chuộc.”
Suy
niệm:
Hôm
nay, thánh Luca trình thuật việc Đức Giêsu tiên báo trước thành thánh
Giêrusalem sẽ bị tàn phá nặng nề. (Năm 70 sau công nguyên, tướng Titus của đế
quốc La Mã đem quân bình địa Giêrusalem... Đền thờ Giêrusalem biểu trưng của niềm
tin tôn giáo như lời tiên báo của Chúa Giêsu đã “không còn hòn đá nào trên hòn đá
nào”... Tuy nhiên, nếu người Do Thái thương khóc cho một quê hương đổ nát, thì
các Kitô hữu lại hân hoan ra đi truyền bá Phúc Âm cho các dân tộc khác; sự sụp đổ
của thành Giêrusalem đã giúp cho họ nhận ra tính công giáo của Kitô giáo. Nước
Thiên Chúa đến bằng chính những gì mà con người cho là đổ nát, mất mát. Đó là
cái nhìn Chúa Giêsu muốn mời gọi các tín hữu tiên khởi phải có. "Trích: Mỗi ngày một tin vui" ).
Sự
kiện bị phá hủy của đền thờ chính là hình ảnh tượng trưng cho ngày cánh chung của
chúng ta. Khi ngày đó đến, hẳn sẽ có nhiều người vui mừng, nhưng cũng không thiếu
người đau khổ và thất vọng. Ngày đó sẽ trở nên đáng sợ cho những ai không nhận
ra dấu chỉ để sám hối, canh tân. Nhưng cũng ngày đó, nhiều người sẽ vui mừng và
hãnh diện vì đã chuẩn bị sẵn sàng bằng việc tỉnh thức và cầu nguyện không ngừng. Như vậy, hạnh phúc hay đau
khổ là do sự lựa chọn của chúng ta ngay trong giây phút hiện tại.
Chỉ có sự chuẩn bị trong tỉnh thức thì mới tránh được đau khổ mà thôi. Bởi vì
ngày đó không hẹn trước, nó đến với ta bất thình lình, chỉ có những dấu chỉ đi
trước báo hiệu. Tuy nhiên, nếu nhạy bén với các dấu chỉ thời đại thì mới nhận
ra những điềm báo trước đó, nếu không, chúng ta sẽ chịu những đau khổ, thiệt
thòi như những phụ nữ đang mang thai và người đàn bà đang cho con bú. Nếu nằm
trong hoàn cảnh này thì hẳn ngày tận thế xảy đến sẽ là ngày u ám cho cuộc đời của
chúng ta vì sẽ phải lãnh nhận một bản án khắc nghiệt cho mình vì sự cứng đầu, cố
chấp trong tội, và ngoan cố không sám hối để được ơn tha thứ.
Sống
Lời Chúa:
Sứ
điệp Lời Chúa mời gọi chúng ta hãy chuẩn bị tâm hồn xứng đáng bằng việc trung
thành tuân giữ Lời Chúa và ra sức thi hành trong lòng mến. Cần nhận ra các dấu
chỉ thời đại để hiểu được thánh ý của Chúa. Phải chuẩn bị cho hành trình tiến về với Chúa qua cái chết bằng
những hành trang như: bác ái, từ bi, nhân hậu, hiền hòa, bao dung, vị tha.
Được như thế, thì cái chết đến với chúng ta là một niềm vui chứ không phải là
hình phạt và đau khổ...
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, xin Mình Máu Thánh Chúa
nâng đỡ và củng cố đức tin còn yếu kém của chúng con. Xin nâng đỡ chúng con bằng
ơn lành hồn xác của Chúa để nhờ đó chúng con luôn can trường sống theo Tin Mừng
của Chúa.
Lẽ sống:
Tiếng
vọng rừng sâu
Có
một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ, giận mẹ nhưng không thể
xúc phạm một cách trực tiếp, cậu chạy đến một thung lũng cạnh một khu rừng rậm.
Cậu lấy hết sức mình và thét lên: "Tôi ghét người". Cậu ngạc nhiên vô
cùng vì từ khu rừng có tiếng vọng lại: "Tôi ghét người". Cậu hoảng hốt
quay về với mẹ và khóc nức nở. Cậu không thể hiểu được từ trong rừng đã có người
thù ghét cậu. Người
mẹ nắm tay đưa cậu trở lại khu rừng và bảo cậu hãy hét lên: "Tôi yêu người".
Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì cũng có người nói vọng lại: "Tôi yêu
người". Lúc đó người mẹ mới giải thích cho cậu như sau:
"Con ơi, đó là định
luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai
gieo gió thì người đó gặt bão. Nếu con thù ghét người, thì người cũng sẽ thù
ghét con. Nếu con yêu thương người, thì người cũng sẽ yêu thương con".
Hận
thù lúc nào cũng kéo theo hận thù, bạo động lúc nào cũng sinh ra bạo động. Chỉ
có tình yêu mới làm phát sinh tình yêu. Bạo động và hận thù không thể là phương
thế để cải tạo xã hội. Chỉ có tình yêu đích thực mới cải đổi được lòng người. Bạn hãy sống cao thượng. Bạn hãy lấy tình yêu để đáp trả lại
hận thù. Tiếng vọng cao đẹp nhất của một nghĩa cử yêu thương lúc nào cũng
là tiếng vọng của bình an tự trong đáy tâm hồn chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét