CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM
THÁNH AN-RÊ TRẦN AN DŨNG LẠC VÀ
CÁC BẠN, TỬ ĐẠO - lễ trọng
PHÚC ÂM: Lc 9,23-26
“Ai liều mất mạng sống mình vì
tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.”
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
23
Khi ấy, Đức Giê-su nói với mọi người rằng : “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính
mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. 24 Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất
; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. 25 Vì người
nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có
lợi gì ? 26
Ai xấu hổ vì tôi và những lời của tôi, thì Con Người cũng sẽ xấu hổ vì kẻ ấy,
khi Người ngự đến trong vinh quang của mình, của Chúa Cha và các thánh thiên thần.”
Suy niệm:
Các
Thánh Tử Đạo Việt Nam
Hôm
nay cùng với Giáo hội khắp nơi trên thế giới, chúng ta hân hoan mừng kính trọng
thể lễ Các Thánh tử đạo Việt Nam. Bổn mạng của Hội Thánh Việt Nam và cũng là lễ
bổn mạng xứ đoàn Các Thánh tử đạo Việt Nam của chúng ta.
Nhìn lại lịch sử Giáo hội
Công giáo Việt Nam, từ năm 1580 và kết thúc hoàn toàn vào năm 1888, nghĩa là
cách chúng ta một thế kỷ và kéo dài gần ba thế kỷ. Thời gian dài 300 năm bị
bách hại đã có trên 130.000 người tử vì đạo. Trong đó, có 117 vị đã được tôn phong
hiển thánh mà chúng ta cùng toàn thể Giáo hội hoàn vũ mừng kính hôm nay.
Đoàn các thánh vinh hiển đó gồm mọi cấp bậc trong Giáo Hội: từ các Giám mục,
linh mục đến các thầy giảng, nữ tu, giáo dân… Họ thuộc đủ mọi thành phần trong
xã hội: từ những thương gia, nông dân, thợ thuyền, lý trưởng, cai tổng, binh
lính..
Các
thánh đã chịu những cực hình khủng khiếp mà chính quyền thời đó đã hành hạ và
tiêu diệt những người tin theo Chúa bằng nhiều cách man rợ như:
– Bá đao: bị lý
hình dùng dao cắt xẻo từng miếng thịt trên thân thể cho đủ 100 miếng.
– Lăng trì: bị
chặt chân tay trước khi bị chém đầu.
– Thiêu sinh: bị
thiêu sống.
– Xử trảm: bị
chém đầu.
– Xử giảo: bị
tròng dây vào cổ và bị lý hình kéo hai đầu dây cho đến chết.
– Chết rũ tù: bị
tra tấn, hành hạ đủ cách đủ kiểu, rồi bị bỏ đói cho tới khi kiệt sức và chết gục
trong tù.
Các
Thánh tử đạo Việt Nam là những chứng nhân anh dũng đã sống và làm chứng cho Tin
mừng, để hạt giống Đức tin được nảy mầm và trổ sinh nhiều bông hạt. Giáo phụ
Tertuliano đã nói: “Máu các thánh tử đạo là hạt giống nẩy sinh các
tín hữu”.
Lịch
sử hai ngàn năm qua đã chứng minh sự chân thực của lời nói đó ở nhiều nơi, rõ
ràng nhất là trên đất nước Việt Nam này; từ khi có số tín hữu khiêm tốn ban đầu,
hiện nay đã lên tới 7 triệu người Công giáo.
Mảnh
đất quê hương Mỹ Tho của chúng ta cũng tự hào vì đã được thấm gội dòng máu anh
hùng của cha thánh Phêrô Nguyễn Văn Lựu. Cha đã anh dũng đổ máu đào để hôm nay
chúng ta là con cháu cũng được đồng hành với Ngài trên hành trình về quê trời vĩnh
cửu.
Nhìn
lại lịch sử cuộc bách đạo đã qua, vào năm 1860 dưới thời Tự Đức, nhà vua đã ban
hành chiếu chỉ bắt bớ, giam cầm nhiều tín hữu Công giáo. Lúc bấy giờ, cha Phêrô
Lựu đang coi sóc các giáo họ Ba Giồng, Mỹ Tho, Sa Đéc… Vì thương đoàn giáo dân,
Ngài thường cải trang vào nhà giam thăm viếng, an ủi họ, ban cho họ lương thực
Thánh thể và bình an của Chúa.
Một
ngày kia, quan coi ngục phát hiện Ngài là linh mục và ra lệnh tống giam Cha. Tại
nhà lao Mỹ Tho, Cha đã vui lòng chịu mọi cực hình để cùng chia sẻ với bổn đạo.
Khi các quan buộc Cha xuất giáo, Ngài đã tuyên xưng niềm tin của mình bằng câu
nói nổi tiếng: “Đạo
đã thấm nhập vào xương vào tủy của tôi rồi, tôi làm sao bỏ được, vả lại, một người
giáo dân bình thường, một thầy giảng bình thường còn không có quyền bỏ đạo, huống
gì tôi đây là linh mục…”.
Ngày
07.04.1861, quân lính dẫn Cha ra khỏi thành phố Mỹ Tho khoảng chừng 1 cây số và
chém đầu Cha ngay bên vệ đường, tại kinh Bảo Định ngày nay.
Là
con dân đất Việt, chúng ta tự hào được mang trong mình dòng máu hào hùng của
các chứng nhân niềm tin anh dũng này. Trong niềm tin của
chúng ta hôm nay, có vết tích dòng máu thắm đỏ của các thánh tử đạo tưới gội và
nuôi dưỡng.
Ước
chi mỗi ngày sống, chúng ta biết trở thành nhân chứng sống động về niềm tin ở mọi
lúc mọi nơi: bằng chính những hành động tích cực, những tấm lòng nhân ái bao la
và khát khao muốn phục vụ mọi người.
Các
ngài là những mẫu gương sống động cho đời sống đức Tin, nhờ lời các thánh chuyển
cầu, xin Chúa nâng đỡ con thuyền giáo hội Việt Nam vượt qua sóng gió, nhất là
những khi gặp thử thách, gian truân.
Xin
cho mọi thành phần trong xứ đoàn các Thánh tử đạo Việt Nam của giáo xứ chúng
con luôn trổ sinh nhiều hoa trái tốt lành, để một ngày kia trên thiên quốc,
chúng con được hợp tiếng với các Ngài ca tụng tạ ơn Chúa muôn đời vinh hiển.
Lạy
các thánh tử đạo Việt Nam, Lạy Cha Thánh Phêrô Nguyễn Văn Lựu! Xin cầu cho
chúng con.
Lm Nguyễn Ngọc
Long
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, trong đời sống gia
đình, chúng con làm cha, làm mẹ một thiên chức Chúa ban gắn liền với ơn tử đạo,
qua việc hiến dâng cả đời cho con cái với bao hy sinh đầy đắng cay và nước mắt.
Xin Chúa ban cho chúng con, nồng nàn yêu mến và tín thác vào Chúa, để mỗi hy
sinh của chúng con trong đời, xứng đáng là một giọt máu tử đạo rơi xuống, cho mầm
đức tin mọc lên trong mỗi gia đình chúng con.
Lẽ sống:
Vui
để đợi chết
Theo
giai thoại của người Trung Hoa thì ngày xưa có một người tên là Vinh Khải Kỳ tỏ
ra là một bậc tiên ông đạo cốt, mình mặc áo lông cừu, lưng thắt dây, ngày ngày
giao du ở sơn thủy, vui thú cầm ca chậm rãi rảo bước, tay đánh đàn miệng ca hát
không ngừng. Một hôm, đức Khổng Tử đi dạo gặp Vinh Khải Kỳ, ngài mới hỏi ông: "Tiên sinh làm
thế nào mà thường vui vẻ ca hát như thế?".
Khải
Kỳ thưa: "Trời
sanh muôn vật, loài người cao quý nhất. Ta đã được làm người, đó là điều đáng
vui. Người ta sinh ra có người đui què, có người non yếu... mà ta thì khỏe mạnh
sống lâu, thế là hai điều đáng vui. Còn cái nghèo là sự thường của thế gian, cái
chết là hết sự đời. Ta nay biết vui với cảnh đời để đợi cái chết thì còn gì lo
buồn nữa?".
Lạc quan, vui sống là đức tính cơ bản nhất của người Kitô.
Người Kitô nhận ra phẩm giá cao cả của mình và tiếp nhận mọi sự xảy đến như một
hồng ân của Chúa. Cây cỏ đồng nội, muôn thú trên rừng không nhọc công tích trữ
mà còn được Chúa che chở nuôi nấng, huống chi con người là hình ảnh của Người...
Mỗi ngày có niềm vui nỗi khổ của nó. Hãy quẳng gánh lo đi và
vui sống từng phút giây như một ân ban của Chúa, đó là bí quyết để giúp ta được
hạnh phúc ở đời này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét