Thánh An-be-tô Cả, giám mục, tiến
sĩ Hội Thánh
Phúc Âm: Lc 18,1-8
“Thiên Chúa minh xét cho những kẻ
Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người.”
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
1
Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu
nguyện luôn, không được nản chí. 2 Người nói : “Trong thành kia, có một ông quan
toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. 3 Trong
thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông : ‘Đối phương
tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’ 4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối
cùng, ông ta nghĩ bụng : ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng
coi ai ra gì, 5
nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài,
làm ta nhức đầu nhức óc’.” 6
Rồi Chúa nói : “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó ! 7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không
minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao
? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi ? 8 Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng
minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên
mặt đất nữa chăng ?”
Suy
niệm:
Phúc
Âm hôm nay Chúa dạy các môn đệ: "Phải cầu nguyện luôn, không được nản chí" (Lc
18,1). Người muốn chúng ta hãy liên lỉ cầu nguyện và cầu nguyện cách
kiên trì. Như Môsê quì giang tay suốt ngày cầu nguyện cho dân Do Thái thắng trận,
như bà goá suốt bao ngày tháng cầu xin quan toà minh xét cho bà, như thánh Mônica ròng rã
20 năm trường cầu nguyện cho người con là Augúttinô trở lại, chúng ta hãy cầu
nguyện liên tục và bền chí, không hề nhàm chán, cả khi xem ra Chúa ngoảnh mặt
làm ngơ.
Chúng
ta không nên tìm kiếm hiệu quả tức thì. Chúa sẽ đáp lời chúng ta lúc nào và cách thức nào có lợi nhất
cho chúng ta, theo như thánh ý nhiệm mầu của Người. Thời gian Chúa
nhậm lời có thể sẽ lâu hơn chúng ta tưởng, cách thức Người ban ơn có thể sẽ
khác với ước nguyện của chúng ta, nhưng bao giờ cũng là lúc thích hợp nhất cho
linh hồn chúng ta, bao giờ cũng là cách hữu hiệu nhất cho hạnh phúc vĩnh cửu của
mỗi người.
Thường
chúng ta lầm tưởng rằng, hơn ai hết chúng ta là người biết rõ những điều mình cần
xin. Nhưng thánh Phao lô dạy: "Chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải, chính
Thánh Thần sẽ cầu thay nguyện giúp chúng ta theo đúng ý Thiên Chúa" (Rm
8,21-27). Vì thế, Đức Tổng Giám Mục Fulton Sheen viết: "Pytago.
đã cấm môn sinh của ông không được cầu nguyện cho chính họ vì họ không biết điều
gì là lợi ích cả". Khôn ngoan hơn, Socrates dạy môn đồ ông chỉ xin những điều tốt lành, vì lẽ
Thiên Chúa biết tường tận những gì là lợi ích. Dốt nát và yếu đuối nên chúng ta phải xin Thánh
Thần soi sáng để chúng ta làm đẹp lòng Chúa trong lúc an bình cũng như khi xao
xuyến.
Như
thế, cầu nguyện không phải là việc xin ơn này ơn nọ, theo óc vụ lợi của chúng ta, cầu nguyện
không phải là việc tránh né bổn phận để Thiên Chúa làm tất cả, cầu nguyện cũng
không phải là việc liệt kê ước muốn để mong chờ Chúa thực hiện. Nhưng cầu nguyện
đích thực chính là việc thực hành Đức Tin, nâng tâm hồn lên cùng Thiên Chúa để
đối thoại với Người, van xin Người tiếp tục ban ơn để chúng ta đủ sức thực hiện
thánh ý Người. Thấu hiểu sự yếu đuối của con người nên Chúa Giêsu than thở: "Khi Con Người
ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?" (Lc 18,8).
Vậy, cầu nguyện không phải là độc thoại mà là đối thoại liên lỉ và kiên trì với
Thiên Chúa trong Đức Tin để trung thành với Chúa cho tới khi Người lại đến.
Sống
Lời Chúa:
+
Chúng ta phải kiên trì trong việc cầu nguyện và xin ơn.
Thiên Chúa có thể thử thách không ban ngay để chúng ta có thời giờ nhìn ra giá
trị của điều đang xin, hay Ngài có thể ban cho chúng ta điều khác tốt hơn nếu
Ngài thấy điều chúng ta xin không có lợi sau này.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, Ngài là Cha chúng con,
Ngài luôn trung thành với lời đã hứa, Ngài luôn luôn nhận lời những ai cầu xin
với lòng tin tưởng vững chắc. Xin lắng nghe tiếng van xin của chúng con, nhất
là trong cơn thử thách của cuộc đời trần thế này.
Lẽ sống:
Xuống
Núi
Có
hai vị thiền sư vừa xuống núi. Họ đi vào trong một con đường lầy lội. Cơn mưa nặng
hạt đã khiến một thiếu nữ xinh đẹp không thể băng qua ngã tư lầy lội được... Lập
tức, một trong hai vị thiền sư đến bồng người thiếu nữ trên tay và đưa qua đường.
Vị sư khác lấy làm khó chịu nên không mở miệng nói với bạn mình một lời. Mãi một
lúc sau, không còn nhịn được nữa, ông ta mới lên tiếng: "Chúng ta là người tu hành, không được
phép gần đàn bà, nhất là những cô gái đẹp. Sao anh lại bồng đàn bà trên
tay?".
Vị
sư đã bồng người thiếu nữ trên tay mỉm cười đáp: "Tôi đã bỏ cô ta tại chỗ rồi. Còn anh sao
cứ mãi mang cô ta tới đây".
Chúa
Giêsu đã nói: "Chính
từ lòng người mới xuất phát mọi tội ác... Sự hoán cải đích thực chính là hoán cải
nội tâm. Tất cả những thực hành đạo đức bên ngoài, nếu không đi cùng một
ý hướng ngay lành và một tâm hồn sám hối thực sự, chỉ là trò giả hình...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét