Thánh Gio-an Kê-ty,
linh mục
PHÚC ÂM: Lc 1,57-66
“Ông
Gio-an Tẩy Giả chào đời.”
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo
thánh Lu-ca.
57
Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai. 58 Nghe
biết Chúa đã rộng lòng thương xót bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia
vui với bà.
59
Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là
Da-ca-ri-a mà đặt cho em. 60 Nhưng bà mẹ lên tiếng nói : “Không được ! Phải
đặt tên cháu là Gio-an.” 61 Họ bảo bà : “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có
tên như vậy cả.” 62 Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em
là gì. 63
Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết : “Tên cháu là Gio-an.” Ai nấy đều bỡ ngỡ. 64 Ngay
lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. 65 Láng
giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. 66 Ai
nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi : “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ?” Và
quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.
Suy niệm:
Hôm
nay là ngày cuối cùng chuẩn bị cho Mùa Vọng, trước khi chúng ta vui mừng đón
Chúa sinh ra trong Thánh Lễ Nửa Đêm. Phụng vụ Lời Chúa hôm nay muốn chúng ta chú trọng đến Gioan,
vì ông là Sứ-giả dọn đường cho Con Thiên Chúa tới. Ông là nhân vật quan trọng
vì nếu ông không chuẩn bị cho dân đón Chúa, dân sẽ không gặp được Ngài. Ông phải
chỉ đường thì con người mới biết đường đi. Ông phải hướng dẫn thì con người mới
không đi lạc.
Lễ Giáng Sinh là lễ của trẻ thơ, của niềm hy vọng.
Mỗi trẻ thơ chào đời đều là một dấu hiệu của tình thương Chúa.
Ngay
một cuộc sinh nở bình thường cũng là một điều lạ lùng.
Mỗi
trẻ thơ được cha mẹ đặt tên, nhưng tên của em đã được khắc ghi từ lâu trong
trái tim Thiên Chúa.
Em
nào cũng là một quà tặng cho thế giới, em nào cũng là một Gioan.
Mỗi
em đều có chỗ đứng trong chương trình của Thiên Chúa.
Nhiệm
vụ của nhà giáo dục là giúp em tìm thấy ơn gọi riêng của mình, và trưởng thành
nhờ sống trọn vẹn ơn gọi đó.
Sống
Lời Chúa:
+
Mỗi người chúng ta đều là sứ giả dọn đường cho Chúa đến, nơi những người Thiên
Chúa đã trao phó cho chúng ta trong gia đình cũng như ngoài xã hội.
+
Chúng ta phải học hỏi nơi Gioan về cách sống đơn giản, tính thành thật, khiêm
nhường, và cách ông chuẩn bị cho dân đến gặp Chúa.
+ “Con cái là hồng ân của
Chúa, con mình sinh hạ là phần thưởng Chúa ban.” (Tv 127,3). Xin Chúa ban cho mọi
gia đình trong nhân loại biết quý trọng và bảo vệ sự sống của mọi con người. Đặc
biệt là các thai nhi.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, con được no nê mà vẫn
thiếu ăn, vì bên con còn có người đói lả.
Con uống nước mát mà họng vẫn khô
ran, vì bên con còn có người đang khát.
Con vui cười mà nước mắt tuôn rơi,
vì bên con còn có người phiền muộn.
Con sáng mắt mà vẫn ở trong bóng đêm,
vì bên con còn có người mù tối.
Con mặc áo đẹp mà vẫn rách tả tơi,
vì bên con còn có người trần trụi.
Con nằm trong nệm êm mà vẫn thao
thức, vì bên con còn có bao người thiếu thốn.
(Myrtle
Householder)
Lẽ sống:
Một
căn nhà trật tự
Giá trị của một ngôi
nhà chính là được con người cư ngụ. Một mái nhà tranh nhưng đầy ắp tiếng cười
tiếng khóc của trẻ thơ vẫn đầm ấm hơn một dinh thự bỏ trống. Chúng ta có thể
xác quyết rằng sự sinh sống, sự hiện diện, sự cư ngụ của con người trong căn
nhà đã giữ gìn và bảo trì nó khỏi hư nát. Nhưng một khi con người bỏ đi, căn
nhà sẽ trở nên tồi tàn. Sức mạnh, vẻ đẹp, sự linh động, sự tồn tại của ngôi nhà
chính là được cư ngụ.
Cũng
giống như thế, đời sống của chúng ta phải là một ngôi nhà được cư trú, được chiếm
ngự. Nhưng cư trú ở đây không có nghĩa là chất chứa những vật dụng lỉnh kỉnh. Sự
đầm ấm của một ngôi nhà còn tùy thuộc ở sự sắp xếp, sự bài trí. Ngôi nhà càng lộn xộn,
càng dơ bẩn, thì càng chật chội, càng nóng nực.
Ðời
sống của chúng ta có thể là một căn nhà đầy ắp, nhưng lại thiếu trật tự, thiếu
ngăn nắp, thiếu sự hiện hữu linh động và những điều kiện tinh thần để bảo trì
căn nhà đời sống của chúng ta.
Ngôi
nhà của chúng ta có thể là một cao ốc với không biết bao những tầng lầu của lo
lắng, đau buồn, bận bịu và sợ hãi. Chúng ta chất chứa cho cuộc sống chúng ta đầy
ắp, nhưng những chất chứa ấy chỉ làm cho ngôi nhà của chúng ta ra buồn thảm,
nhơ bẩn.
Giáng Sinh sắp đến. Có
lẽ gia đình nào cũng muốn cố gắng trưng bày một máng cỏ, một hang đá trên bàn
thờ, trong một phòng khách. Căn nhà của chúng ta như sáng hẳn lên, như vui hẳn
lên, vì sự hiện diện của Hài Nhi Giêsu.
Trong
niềm rạo rực của những ngày chuẩn bị mừng lễ Giáng Sinh, chúng ta hãy mở rộng
căn nhà cuộc đời của chúng ta để cho Chúa đến chiếm ngự. Ðã hai ngàn năm qua, Ngài đã đi tìm một chỗ trú
ngụ. Ngài đến gõ cửa từng tâm hồn con người. Có còn một chỗ trống nào trong căn
nhà của chúng ta không hay tất cả đều được chiếm ngự bởi không biết bao thứ lỉnh
kỉnh khác như đam mê, ích kỷ, hận thù, ganh ghét và bao tâm tình bất chính
khác.
Hãy để cho Ngài chiếm trọn căn nhà cuộc đời chúng ta và chúng
ta sẽ nghe được khúc nhạc du dương của các Thiên Thần: "Vinh
danh Thiên Chúa trên các tầng trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm".
Bình
an sẽ tràn ngập căn nhà của chúng ta, niềm vui sẽ tỏa lan trong căn nhà của
chúng ta, ánh sáng sẽ chan hòa căn nhà của chúng ta nếu chúng ta để cho Ngài
chiếm trọn. Hôm nay đây, trong giờ
phút này đây, Ngài cũng đang nói với chúng ta như đã từng nói với Gia Kêu:
"Hôm nay đây, Ta sẽ đến và cư ngụ trong nhà ngươi". Cách
đây 10 năm, giữa quảng trường thánh Phêrô, một con người đến từ một thế giới chỉ
có đe dọa, sợ hãi đã hô lớn: "Ðừng sợ, hãy mở rộng cửa cho Ðức Kitô".
Hãy mở rộng cửa cho Ðức Kitô, chúng ta sẽ được niềm vui trọn vẹn trong tâm hồn. Ưu buồn, lo lắng vì
không biết bao nhiêu khó khăn và thử thách trong cuộc sống, chúng ta hãy tin tưởng
và vui lên vì sự cư ngụ của Chúa Giêsu chính là sức mạnh, chính là niềm tin của
chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét