PHÚC ÂM: Mt 21,28-32
“Ông
Gio-an đã đến, và những người tội lỗi đã tin.”
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo
thánh Mát-thêu.
28
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân rằng : “Các ông nghĩ
sao ? Một người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất : ‘Này
con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho.’ 29 Nó đáp : ‘Con không muốn !’ nhưng sau đó, nó hối
hận, nên lại đi. 30 Ông đến gặp người thứ hai, và cũng bảo như vậy. Nó đáp :
‘Thưa ngài, con đây !’ nhưng rồi lại không đi. 31 Trong hai người con đó, ai đã thi
hành ý muốn của người cha ?” Họ trả lời : “Người thứ nhất.” Đức Giê-su nói với
họ : “Tôi bảo thật các ông : những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước
Thiên Chúa trước các ông. 32 Vì ông Gio-an đã đến chỉ đường công chính cho
các ông, mà các ông không tin ông ấy ; còn những người thu thuế và những cô gái
điếm lại tin. Phần các ông, khi đã thấy vậy rồi, các ông vẫn không chịu hối hận
mà tin ông ấy.”
Suy niệm:
Khi
con người phải đối diện với sự thật, có nhiều phản ứng khác nhau: Có những người
dửng dưng với sự thật, vì không nhìn ra được sự quan trọng của nó. Có những người
sợ sự thật, vì sự thật mất lòng. Nếu họ biết, họ phải thi hành sự thật. Ví dụ,
nhiều người biết những gì Chúa nói là sự thật; nhưng họ không muốn tin, vì nếu
tin họ phải giữ những gì Chúa dạy. Có những người muốn tiêu hủy sự thật, vì nó
phơi bày những giả dối của họ ra ánh sáng cho mọi người nhìn thấy. Sau cùng, có những người yêu mến
sự thật và nhiệt thành tìm kiếm; vì sự thật giúp họ nhận ra những lầm lỗi khuyết
điểm để sửa chữa thành những người tốt đẹp hơn. Điều quan
trọng con người cần biết là sự thật giải thoát. Dù con người
không có tội vì không biết sự thật, họ vẫn phải lãnh nhận mọi hậu quả vì tội dửng
dưng, quay lưng, hay tiêu diệt sự thật.
Các
Bài đọc hôm nay xoay quanh vấn đề cần biết và sống theo sự thật. Trong Bài Đọc
I, Tiên Tri Isaia vạch ra cho dân thấy tai hại của việc quay lưng lại với Thiên
Chúa, nguồn gốc của sự thật; và chạy theo những ảo tưởng như tin vào sức mình
hay các thần ngọai bang. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu vạch ra cho các Kinh-sư và
Biệt-phái biết: Các người thu thuế và gái điếm sẽ vào Nước Trời trước họ; vì mặc
dù tội lỗi, nhưng họ biết ăn năn hối cải để lãnh nhận ơn tha thứ và làm lại cuộc
đời. Nếu họ không
chịu tin và thi hành những gì Gioan Tẩy Giả và chính Ngài nói với họ, họ sẽ
không được hưởng Nước Trời.
Sống
Lời Chúa:
Phải biết nhìn nhận tội lỗi
và sửa sai kịp thời, đừng bao giờ có thái độ tự nhận mình là người công chính mà
khinh thường người khác; nhưng phải luôn biết khiêm nhường xét mình để
ý thức mình là tội nhân cần ơn Chúa tha thứ và thú nhận tội lỗi với Thiên Chúa. Đồng
thời ta tập khám phá những điểm tốt nơi anh chị em xung quanh.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu. Mỗi người chúng
con đều đã nhận lãnh ân sủng của Chúa quá nhiều. Xin cho mọi thành viên trong
gia đình chúng con nhận ra, những ơn Chúa đã ban, để tích cực tham gia trong mọi
công tác Tông Đồ Giáo Dân làm cho đời sống của bản thân cũng như cộng đoàn luôn
phát triển theo thánh ý của Chúa.
Lẽ sống:
Hơi
Ấm của tình người
Một
vị linh đạo Ấn Giáo và các môn sinh ngồi quây quần bên một bếp lửa hồng. Sức
nóng của than hồng và hơi nóng của từng người làm cho căn phòng ấm hẳn ra...
Nhưng bỗng chốc, vị linh đạo già run lập cập, môi ông bập bẹ không nói ra lời.
Các môn sinh lo lắng cho sức khỏe của thầy: "Thưa thầy, chắc thầy yếu
trong người, chúng con xin phép được cho thêm củi vào lò sưởi".
Trong
cơn thổn thức, vị linh đạo già cố gắng nói từng tiếng: "Lửa và sức nóng
trong căn phòng này quá đủ cho ta... Ta cảm thấy lạnh là bởi vì bên ngoài có một
người hành khất đang run lập cập".
Quả
thật, đúng như lời của vị thầy, các môn sinh đã mở cửa nhìn ra ngoài, và họ đã
tìm thấy một người hành khất đang rét run vì đói và lạnh... Họ đưa người đó vào
trong căn phòng, săn sóc cho anh và từ giây phút ấy, vị linh đạo già cũng trút
bớt được nỗi rét run của mình. Câu
chuyện được trích từ kho tàng khôn ngoan của người Ấn Ðộ trên đây có lẽ gợi lại
cho chúng ta lời
của thánh Giacôbê tông đồ: "Ðức Tin không có việc làm là một Ðức Tin chết".
Vị linh đạo già trên đây đã cảm thấy rét run là bởi vì sự ấm áp của thầy trò
đang có với nhau chưa được chia sẻ cho người khác. Ông chỉ cảm thấy thật sự ấm
lòng, khi hơi ấm của sự quây quần ấy được san sẻ cho người khác.
Vị
linh đạo này là hình ảnh của đời sống Ðức Tin của chúng ta. Dù có sốt sắng bao
nhiêu trong việc cầu nguyện, trong các nghi thức phụng tự, nếu tâm hồn chúng ta không được nuôi dưỡng bằng Lòng Mến đối với Tha
Nhân, thì hơi ấm của lòng đạo đức nơi chúng ta chỉ là một thứ hơi ấm giả hiệu...
Một Ðức Tin nhiệt thành, một Ðức Tin có hơi ấm thật sự cần phải được nuôi dướng
bằng Lòng Mến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét