Thánh
Si-môn và thánh Giu-đa, tông đồ - lễ kính
Phúc Âm: Lc 6,12-19
“Đức Giê-su chọn lấy mười hai ông
và gọi là Tông Đồ.”
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
12
Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm
cầu nguyện cùng Thiên Chúa. 13 Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười
hai ông và gọi là Tông Đồ. 14 Đó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, rồi đến
ông An-rê, anh của ông ; sau đó là các ông Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê,
Ba-tô-lô-mê-ô, 15
Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Nhiệt Thành, 16
Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, người đã trở thành kẻ phản bội. 17
Đức Giê-su đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng. Tại
đó, đông đảo môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng từ khắp miền Giu-đê,
Giê-ru-sa-lem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xi-đôn 18 đến để nghe Người giảng và để được
chữa lành bệnh tật. Những kẻ bị các thần ô uế quấy nhiễu cũng được chữa lành. 19 Tất cả
đám đông tìm cách sờ vào Người, vì có một năng lực tự nơi Người phát ra, chữa
lành hết mọi người.
Suy
niệm:
Để
thực thi sứ mạng rao giảng Tin mừng, đem ơn cứu độ đến cho con người, một mình
Chúa Giêsu là đủ, vì Ngài là Thiên Chúa. Nhưng Chúa lại không dùng cách thế đó.
Trái lại, Chúa muốn mời gọi con người cộng tác.
Cụ
thể bài Tin mừng hôm nay liệt kê bảng
danh sách 12 Tông đồ, những người được Chúa Giêsu tuyển chọn để cộng tác với
Ngài trong sứ mạng hết sức cao cả là loan báo Tin mừng. Để tuyển chọn và trao
phó cho con người sứ mạng hết sức cao quý này, Chúa Giêsu đã không làm theo cảm
tính cá nhân, hay theo cái nhìn chủ quan. Trái lại Ngài đã thận trọng tìm hiểu
và bàn hỏi với Chúa Cha bằng cách suốt đêm cầu nguyện. Nhìn
vào danh sách 12 Tông đồ mà Chúa Giêsu tuyển chọn sau một đêm dài cầu nguyện,
chúng ta nhận thấy đa số các ngài là những người quê mùa, ít học, nghèo khổ,
tính tình lại rất người, chẳng tài ba lỗi lạc gì. Trong đó có hai vị Tông đồ mà
chúng ta mừng kính hôm nay: Giuđa và Simon.
Thánh
Kinh ít khi nhắc đến hai vị Tông đồ này, ngoại trừ bảng liệt kê danh sách các
Tông đồ hôm nay. Được biết trong số 12 tông đồ có tới hai vị mang tên là Simon.
Để phân biệt,
Thánh kinh gọi thánh Simon mừng kính hôm nay là Simon Nhiệt Thành, khác với
Simon Phêrô. Cũng vậy, có hai vị mang tên là Giuđa trong danh sách 12 Tông đồ. Nên để phân biệt, Thánh kinh
gọi Giuđa mừng kính hôm nay là Giuđa Tađêô khác với Giuđa Iscariôt (Phản bội). Cả
hai vị không có tài năng nào nổi trội ngoại trừ lòng Nhiệt
Thành và sự Tín Trung, theo ý nghĩa biệt danh của hai ngài.
Như
vậy, để tuyển chọn những người tiếp nối sứ mạng loan báo Tin mừng mang ơn cứu độ
đến với nhân loại, Chúa Giêsu không chọn những người giàu có, tài ba lỗi lạc hay
đạo đức thánh thiện trổi vượt. Điều Chúa cần đó là những con người khiêm tốn âm
thầm cộng tác với Ngài và tiêu chuẩn mà Chúa đến là lòng Nhiệt Tâm trong sứ vụ
và sự Trung Thành cho lý tưởng tới cùng. Thế là đủ!
Sống
Lời Chúa:
+
Ý Chúa luôn tốt hơn ý của ta, sự chỉ dạy của Ngài luôn mang lại lợi
ích tốt nhất cho phần phúc chúng ta. Vì thế mỗi khi làm bất cứ việc gì, nhất là
khi quyết định những việc quan trọng trong đời, chúng ta cần dành thời giờ để cầu nguyện, xin ơn
soi sáng của Chúa; đồng thời cũng nên bàn hỏi với bề trên là những người có kinh nghiệm và có trách
nhiệm hướng dẫn đời sống đức tin của chúng ta.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, Xin cho chúng con hằng
biết noi gương hai vị thánh Tông đồ Simon và Giuđa luôn nhiệt thành trong bổn
phận và hằng trung tín với niềm tin.
Lẽ sống:
Chuyến
xe cuộc đời
Cách
đây hơn một trăm năm, khi đường sắt vừa mới được phát minh, nhu cầu đi lại mỗi
lúc một bành trướng, một văn sĩ nọ, trong quyển lịch sử của xe lửa và đường sắt,
đã ghi ra một số chỉ dẫn cho hành khách. Trong một chương có tựa đề "Những
lời khuyên trước khi lên đường", ông đã đưa ra vài căn dặn như sau:
"Trước khi bắt đầu cuộc hành trình, hành khách nên quyết định: mình sẽ đi đâu,
sẽ lên chuyến xe lửa nào và ở đâu, tại nơi nào sẽ đổi tàu...".
Trong
một đoạn khác, ông nhắc nhủ hành khách như sau: "Khuyên quý khách mang
theo hành lý càng ít bao nhiêu càng tốt... Riêng với các bà, các cô, không được
phép mang quá ba hành lý và năm gói nhỏ".
Những
lời khuyên trên đây xem chừng như không có chút giá trị nào đối với hệ thống đường
sắt hiện tại ở Việt Nam. Chen chúc nhau để có được một chỗ ngồi thích hợp, đã
là quá lắm rồi, còn chỗ đâu để xác định số hành lý phải mang theo.
Nhưng
dù thanh thản trong một con tàu đầy tiện nghi, hay chen chúc nhau trong một
wagon chật hẹp bẩn thỉu, mỗi khi bước vào xe lửa, ai trong chúng ta cũng được mời
gọi để tưởng nghĩ đến chuyến đi của cuộc đời... Ðời cũng là một chuyến đi. Bước
lên chiếc xe lửa của cuộc đời, ai trong chúng ta cũng được mời gọi để chuẩn bị
cuộc hành trình bằng một số câu hỏi cơ bản: tôi sẽ đi về đâu? Tôi phải mang những
gì cần thiết cho cuộc hành trình?
Trên
một số tuyến đường liên tỉnh tại Phi Luật Tân, thỉnh thoảng hành khách có thể đọc
được một bảng hiệu có thể làm cho họ phải giật mình suy nghĩ: có thể đây là chuyến
đi cuối cùng của bạn. Thật ra, ít có ai khi lên đường, lại có ý nghĩ ấy. Có lẽ
người ta nghĩ đến công việc, nghĩ đến gia đình, nghĩ đến những thú vui đang chờ
đợi hơn là phải dừng lại với ý nghĩ của một cái chết bất ngờ. Thái độ khôn ngoan nhất
mà Chúa Giêsu thường lặp lại trong Tin Mừng của Ngài: đó là "Các con hãy tỉnh
thức, vì các con không biết ngày nào, giờ nào". Con người sinh ra để chết.
Nói như thế không hẳn là một phát biểu bi quan về cuộc đời, mà đúng hơn là một
cái nhìn trong suốt về hướng đi của cuộc đời.
Giá
như ai trong chúng ta cũng biết rằng: công việc ta đang làm trong giây phút này
đây là công việc cuối cùng trong cuộc đời, thì có lẽ mọi việc đều có một ý nghĩa
và một mục đích khác hẳn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét