PHÚC ÂM: Mt 20,1-16a
"Mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng? Như thế, kẻ sau hết
sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết." (Mt 20,15-16a)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
1 "Nước Trời giống như chuyện gia chủ
kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. 2 Sau
khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho
làm việc. 3
Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng
ngoài chợ. 4 Ông
cũng bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh
hợp lẽ công bằng." 5 Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ
chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. 6 Khoảng giờ mười một, ông trở ra và
thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: "Sao các anh đứng
đây suốt ngày không làm gì hết? " 7 Họ đáp: "Vì không ai mướn chúng tôi."
Ông bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho! " 8 Chiều
đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: "Anh gọi thợ lại mà trả công cho
họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất."
9 Vậy
những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một
quan tiền. 10 Khi
đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế
nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền.11 Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ:
12
"Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang
hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị
nắng nôi thiêu đốt."13 Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ:
"Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi
là một quan tiền sao?14 Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn
cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó.15 Chẳng lẽ tôi lại không có quyền
tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn
đâm ra ghen tức? " 16a Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu,
còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót. (Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà
người được chọn thì ít.)
Suy niệm:
Ghen tị
là một trong bảy mối tội đầu
Hình ảnh người
thợ làm vườn nho vào giờ thứ nhất, ngay từ tảng sáng, đó là những người biệt
phái, người theo đạo gốc. Còn những người đến sau là dân ngoại, tân tòng. Chủ mời
họ vào sau những người kia, nhưng cũng được trả công như những người trước.
Chính vì tình thương của chủ đối với những người thợ đến sau mà chủ bị phản
kháng.
Thiên Chúa cũng
yêu thương và mời gọi tất cả mọi người vào trong tình yêu của Ngài. Ðiều quan
trọng đối với Thiên Chúa không phải là ta làm được nhiều hay ít, nhưng là tình
yêu và thiện chí của ta như thế nào đối với Ngài.
Thiên Chúa rất
nhân từ và tốt lành, Ngài ban ơn cho mỗi người và mọi người mà không tính toán
thời điểm, tuổi tác. Chỉ có con người là hẹp hòi, ích kỷ đối với nhau qua hình ảnh
những người thợ làm vườn nho. Những người làm từ đầu, làm nhiều giờ hơn, không
vui mừng khi thấy ông chủ trả lương cho những người vào làm sau, làm ít giờ hơn
cũng bằng họ, họ đã ghen tị đến đấu tranh với ông chủ, đó là tâm trạng chung của
con người chúng ta: hay so đo, tính toán, thắc mắc, phân bì, ghen tị, ganh
ghét.
Chúng ta hãy nhớ: ghen tị là một trong
bảy mối tội đầu, là tội nặng. Kẻ ghen tị là người không muốn ai hơn mình, mà nếu
có ai hơn mình thì tỏ ra khó chịu, buồn sầu, tức bực và oán ghét với những
thành công của người khác. Người ta ghen tị về đủ mặt: của cải, tài ba,
nhan sắc, thành công, nhân đức. Người ta ghen tị nhau vì không lượng
đúng giá trị những gì mình có, không thoả mãn với hiện trạng của mình, không nhận
ra vị thế của mình, lúc nào cũng thấy núi khác cao hơn. Người ta ghen tị nhau vì kiêu ngạo, vì ích kỷ,
không muốn ai thành công hơn mình, đạo đức hơn mình, phục vụ hơn mình.
Càng liên hệ thân thiết với nhau người ta càng ghen tị nhau. Thường thường những
người ở trong cùng hoàn cảnh, cùng gia tộc, cùng một tình thân như bạn bè mới
ghen tị nhau, chẳng hạn chị em ghen tị nhau, nhà giáo, nghệ sĩ, hàng thịt, hàng
cá… ghen tị nhau.
Chúng ta có thể
cười người khác khi thấy họ ghen tị và chúng ta cho đó là thái độ trẻ con, nhưng
chính chúng ta cũng nên phản tỉnh lại xem: chúng ta có hơn trẻ con không? Khi
thấy người khác đau khổ, chúng ta dễ chạnh lòng thương, an ủi, giúp đỡ họ. Cho
nên, thường chúng ta hay đi chia buồn hơn là đi chia vui. Có ai vui một cách
thành thực khi anh em mình được may mắn, thành công chăng? Hay là chúng ta tủi
thân, rồi mỉa mai, bôi bác họ?
Chúng ta hãy nhớ: ghen tị sinh ra nhiều
tai hại: ghen tị sinh ra ghen ghét, ghen ghét sinh ra oán thù. Ghen tị thường
đi đến chỗ nói xấu, nói hành, dèm pha, bôi nhọ, xét đoán bừa bãi. Ghen tị làm mất
tình bác ái và gây nên bao gương mù gương xấu. Vì thế, chúng ta phải
tốp ngay, phải ngưng ngay cái tật xấu ghen tị này. Chúng ta phải biết đánh giá
trị đúng của anh em mà vui cùng kẻ vui. Chúng ta phải tránh sự ghen tị như
tránh rắn độc.
Tin Mừng hôm nay
nhắc nhở chúng ta hai điều:
Thứ nhất, chúng ta phải luôn khiêm nhường nhìn nhận mình không là gì cả,
lúc nào cũng phải nương nhờ vào ơn Chúa, vì tất cả những gì chúng ta đã có,
đang có hay sẽ có đều là do Chúa ban, Chúa là Đấng tốt lành vô cùng.
Thứ hai, mỗi người hãy bằng lòng với hiện trạng của mình, bằng lòng với những
gì mình đang có, đừng nhìn vào người khác mà phân bì ghen tị. Ghen tị làm mất
tình yêu thương và gây nên những gương mù gương xấu. Xin Chúa cho chúng ta biết
đánh giá trị đúng về mình và về anh em, để chúng ta không phân bì, kể công với
ai và cũng không phân bì, ghen tương ai.
Sống Lời Chúa:
Trước hết phải ý thức thân
phận mình như những thợ đến làm giờ thứ chín (3 giờ chiều), thứ mười một (5 giờ
chiều), để cảm tạ Chúa, và bày tỏ lòng yêu mến Ngài bằng cách nghe, làm theo Lời
Ngài, đem Tin Mừng vào trong cuộc sống, trong mái ấm gia đình mình.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, Chúa dạy chúng con sống công bằng, không ganh tỵ, ghen ghét, xin đừng
để miệng lưỡi chúng con nói lời tổn thương nhau vì ghen tỵ, xin Chúa thêm sức để
chúng con sống quảng đại hơn.
Lẽ sống:
Hãy nhìn lên cao
Dạo cuối tháng
4/1990, ở cao độ 620 cây số trên biển Thái Bình Dương, cánh tay dài 12 thước của
người máy từ phi thuyền con thoi Discover đã đưa ống thiên văn Hubble rời xa
phi thuyền để đi vào quỹ đạo không gian, bắt đầu một cuộc hành trình quan sát
vũ trụ được dự trù kéo dài trong suốt 15 năm, mở đầu cho một kỷ nguyên mới
trong ngành thiên văn học.
Do nhu cầu tìm
hiểu vũ trụ, kính thiên văn đã được ra đời cách đây khoảng 380 năm. Nhờ kính
thiên văn, các nhà thiên văn học mới có thể quan sát một cách chi tiết những
thiên thể ở gần trái đất và từ đó đưa ra những định lý căn bản cho ngành thiên
văn học. Ngày nay, với sự tiến bộ của khoa học, đặc biệt là những máy điện
toán, những kính thiên văn ngày càng được cải tiến về kỹ thuật cũng như kích
thước để gia tăng khả năng quan sát. Hai kính thiên văn có đường kính lớn nhất hiện nay được đặt
trên đỉnh núi Palomar và Caucasus. Nhưng dù được cải tiến cách mấy đi nữa, khoảng
cách quan sát và mức độ phân giải của kính thiên văn đặt trên mặt đất vẫn còn bị
giới hạn, vì ánh sáng từ các thiên thể trước khi đến mặt đất đã bị ngăn cản và
tản xạ nhiều bởi lớp khí quyển bao quanh trái đất.
Ý tưởng về kính
thiên văn đặt ngoài không gian đã được đề cập đến năm 1923, nhưng mãi đến năm
1981, ý tưởng này mới được thực hiện với một kinh phí khổng lồ là 1 tỷ rưỡi Mỹ
kim. Kính thiên văn đặt ngoài không gian trái đất này mang tên khoa học gia Hoa
Kỳ Edwin Hubble, một trong những tài năng lỗi lạc nhất trong ngành thiên văn học.
Sự ra đời của
kính thiên văn Hubble có thể so sánh với sự ra đời của kính thiên văn đầu tiên
của Galilêô vào năm 1609: đây là bước tiến quan trọng trong ngành thiên văn học,
nó giúp con người tiến đến gần chân lý hơn trên con đường tìm hiểu vũ trụ.
Càng lên cao, con người mới nhìn xa thấy rộng.
Càng ra khỏi mặt đất, càng lên cao trên không gian, nhãn giới của chúng ta càng
mở rộng.
Cũng giống như ống kính thiên văn Hubble, người Kitô hữu cũng được trang bị bằng cái nhìn từ trên cao.
Nhờ cái nhìn ấy, chúng ta nhìn thấy được ý nghĩa của cuộc sống, chúng ta biết được
đâu là nguồn gốc và cùng đích của chúng ta. Nhờ cái nhìn ấy, chúng ta có thể
nhìn thấy dấu vết của một tình yêu luôn hiện diện và tác động trong lịch sử
nhân loại và của từng người.
Khi Chúa Giêsu
loan báo về cuộc tử nạn của Ngài, Phêrô kéo Ngài lại và can gián Ngài. Chúa
Giêsu đã quở trách ông: "Hãy lui ra đằng
sau ta hỡi Satan. Ngươi là cớ vấp phạm cho Ta, bởi vì cái nhìn của ngươi không
phải là cái nhìn của Thiên Chúa, mà là của loài người". Lắm lúc chúng ta
cũng khước từ cái nhìn trên cao của Thiên Chúa để chỉ nhìn vào cái biến cố bằng
cái nhìn trần tục của chúng ta. Với cái nhìn trần tục, chúng ta chỉ thấy màu
đen của thất bại, chết chóc, thất vọng, buồn thảm. Nhưng với cái nhìn của Chúa,
sự yếu đuối sẽ trở thành sức mạnh, mất mát sẽ trở thành lợi lộc, khờ dại sẽ trở
thành khôn ngoan. Trong cái nhìn của Chúa, chúng ta sẽ chỉ thấy ánh sáng, hy vọng, tin tưởng,
lạc quan. Thánh Phaolô đã
khuyên chúng ta: "Hãy yêu thích những sự trên trời".
Hãy mặc lấy cái nhìn từ trên cao. Hãy luôn sống và hành động bằng những tâm
tình của chính Chúa Giêsu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét