Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2015

Lời Chúa: Thứ Hai sau Chúa nhật VI Thường Niên năm B. 16.02.2015

PHÚC ÂM:   Mc 8,11-13
“Sao thế hệ này lại xin một dấu lạ.”
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
11 Khi ấy, những người Pha-ri-sêu kéo ra và bắt đầu tranh luận với Đức Giê-su, họ đòi Người một dấu lạ từ trời để thử Người. 12 Người thở dài não nuột và nói : “Sao thế hệ này lại xin một dấu lạ ? Tôi bảo thật cho các ông biết : thế hệ này sẽ không được một dấu lạ nào cả.” 13 Rồi bỏ họ đó, Người lại xuống thuyền qua bờ bên kia.

Suy niệm:
THẤY VÀ TIN

Khi khoa học thực nghiệm ngày càng được cổ súy, người ta cứ đòi điều gì phải “thấy” thì mới “tin,” nghĩa là phải nắm bắt được bằng lý trí mới chấp nhận. Thế nhưng giữa “thấy” và “tin” không minh nhiên có mối quan hệ nhân quả. Nhiều khi người ta vẫn “tin” dù không thấy cũng như lắm người “thấy” đó mà không “tin.” Quả thật, trong cuộc sống, có những điều ai cũng “tin” dù chưa hề “thấy” bao giờ; và nhất là cả cuộc sống, cung cách hành xử của người ta lắm khi lại dựa trên những điều “không thấy mà tin” đó. Người ta vẫn tin rằng dân số thế giới hiện nay trên 7 tỷ người mà không cần kiểm tra con số chính xác hay tin rằng rắn hổ mang chúa có thể cắn chết người mà không ai dại gì thử để xác minh… Những người Pha-ri-sêu ngay cả sau khi thấy Chúa hóa bánh ra nhiều lần thứ hai mà họ vẫn yêu cầu một dấu lạ khác để thử Người. Thật ra, “đức tin” là ơn ban của Thiên Chúa đi trước nỗ lực “thấy-hiểu biết” của con người.

Sống Lời Chúa:                                 
Không thấy Chúa hiện ra an ủi mình trong những lúc gặp khó khăn, bạn có thất vọng không? Phải chăng bạn đang trông chờ vào một phép lạ mà quên rằng Chúa vẫn luôn chở che bạn? Bạn nhớ Chúa Giê-su đã nói với Tô-ma: “Phúc cho ai không thấy mà tin.”

Cầu nguyện:
Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa luôn quan phòng yêu thương che chở con mỗi ngày. Xin gia tăng ơn đức tin để con được nhìn thấy Chúa nơi anh chị em xung quanh con.

Lẽ sống:
Ngọn nến cháy sáng

Nữ văn sĩ người Thụy Ðiển được giải Nobel văn chương là bà Selma Lagerloeff có kể một câu chuyện như sau: Có một kỵ mã nọ, sau khi đã tham dự một trận thánh chiến thành công tại Thánh Ðịa, đã làm một lời thề. Anh muốn đốt lên một ngọn nến ngay từ trên mộ của Chúa Giêsu và mang ánh sáng ấy về quê hương của anh là thành phố Fireheze bên Italia.
Quyết định ấy đã biến anh thành một con người mới hoàn toàn. Từ một quân nhân hung hãn chuyên cầm gươm giết người, nay người kỵ mã đã trở thành một con người hiền hòa, sẵn sàng chấp nhận mọi thứ thiệt thòi.
Trên đường trở về quê hương, cầm ngọn nến cháy sáng trong tay, người kỵ mã gặp không biết bao nhiêu kẻ cướp bóc, nhưng anh không hề động đến chiếc gươm đang mang trong người. Anh hứa trao cho họ bất cứ điều gì họ muốn, miễn là để cho anh được phép giữ lại ngọn nến đang cháy sáng trong tay. Quân cướp lột hết tất cả những gì anh có, kể cả chiến bào và con ngựa quý của anh. Họ cho anh một con ngựa già để đi từng bước cầm chừng. Sau khi trải qua không biết bao nhiêu thử thách, giờ này, người kỵ mã cảm thấy thảnh thơi hơn bao giờ hết. Anh cảm thấy thơi thới vì đã trút được bỏ những của cải không cần thiết, nhưng anh vui mừng hơn cả vì vẫn còn giữ được ngọn nến cháy sáng đã được thắp lên từ trên mồ của Chúa. Khi anh về đến giữa phố, nhiều người nhìn anh như kẻ khờ dại. Họ chế nhạo và tìm đủ cách để dập tắt ngọn nến trên tay anh. Nhưng người kỵ mã thà chết còn hơn là để cho ngọn nến tắt ngụm trên tay mình. Và cuối cùng, anh đã mang được ngọn nến cháy sáng về đến nhà thờ chính tòa của quê hương anh. Anh dùng ánh sáng từ ngọn nến ấy đốt lên tất cả những ngọn nến trên bàn thờ.
Trước anh, nhiều người cũng đã cố gắng làm một lời thề như thế. Nhưng dọc đường, vì nhiều lý do khác nhau, ngọn nến đã tắt ngụm. Ðược hỏi: Ðâu là bí quyết giúp anh thành công như thế. Người kỵ mã trả lời như sau: "Tôi đặt tất cả chú tâm vào ngọn nến. Tôi sẵn sàng bỏ hết tất cả mọi sự để bảo vệ ngọn nến ấy".
Cuộc đời của người tín hữu Kitô chúng ta vẫn thường được định nghĩa như một cuộc hành trình, một cuộc hành trình trong đó mỗi người chúng ta cần cháy sáng trong ngọn nến của Ðức Tin.
Bao lâu ngọn nến còn cháy sáng, bấy lâu chúng ta còn tiến bước. Sóng gió, tăm tối trong cuộc hành trình là chuyện không thể tránh được. Nhưng nếu chúng ta tiếp tục giữ cho ngọn nến cháy sáng, chúng ta vẫn có thể tiến bước.

Chúa Giêsu nói với chúng ta: "Chúng con là ánh sáng thế gian". Ước mơ duy nhất của người kỵ mã trong câu chuyện trên đây là được dùng ngọn nến đốt lên từ mồ Chúa để thắp sáng lên ngọn đèn trong nhà thờ. Ðó cũng phải là ước mơ của mỗi người chúng ta. Ánh sáng được trao ban cho chúng ta là để được truyền sang cho những ngọn đèn khác. Có biết bao nhiêu ngọn đèn đang chờ đợi một chút ánh sáng từ ngọn nến của chúng ta để được cháy lên?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét