Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015

Lời Chúa: Thứ Bảy sau Chúa nhật V Thường Niên năm B. 14.02.2015

Thánh Sy-ri-lô, đan sĩ, và thánh Mê-tô-đi-ô, giám mục - lễ nhớ
PHÚC ÂM:   Mc 8,1-10
“Đám đông đã ăn và được no nê.”
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
1 Trong những ngày ấy, có rất đông dân chúng, và họ không có gì ăn, nên Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói : 2 “Thầy chạnh lòng thương dân chúng, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn ! 3 Nếu Thầy giải tán, để họ nhịn đói mà về nhà, thì họ sẽ bị xỉu dọc đường. Trong số đó, lại có những người ở xa đến.” 4 Các môn đệ thưa Người : “Ở đây, trong nơi hoang vắng này, lấy đâu ra bánh cho họ ăn no ?” 5 Người hỏi các ông : “Anh em có mấy chiếc bánh ?” Các ông đáp : “Thưa có bảy chiếc.” 6 Người truyền cho họ ngồi xuống đất. Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra. Và các ông đã dọn ra cho dân chúng. 7 Các ông cũng có mấy con cá nhỏ. Người đọc lời chúc tụng, rồi bảo các ông dọn luôn cá nữa. 8 Dân chúng đã ăn và được no nê. Người ta nhặt lấy những mẩu bánh còn thừa : bảy giỏ ! 9 Số người ăn độ chừng bốn ngàn người. Người giải tán họ. 10 Lập tức, Đức Giê-su xuống thuyền với các môn đệ và đến miền Đan-ma-nu-tha.

Suy niệm:
PHÉP LẠ DO LÒNG YÊU THƯƠNG

Sau khi con người sa ngã, phạm tội, vì không nhìn nhận tội lỗi của mình mà đổ thừa cho hoàn cảnh nên Thiên Chúa đã phạt tất cả. Đầu tiên là con rắn, vì mọi nguồn gốc tội lỗi đều từ nơi nó. Kế đến là con người vì đã mê muội nghe theo lời của ma quỷ, nhưng nhất là vì không biết nhìn nhận tội lỗi của mình.
Từ đó con người bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng. Cũng từ đó con người phải làm lụng vất vả mới có miếng ăn, phải chịu nhiều đau khổ và phải chết.
Tuy nhiên bài Tin Mừng cho chúng ta thấy Thiên Chúa sai Con của Ngài là Đức Giêsu xuống thế làm người, để Ngài rao giảng, mời gọi con người tin vào Tin Mừng để được ơn cứu độ. Không phải chỉ rao giảng, mà Ngài còn nâng đỡ con người một cách cụ thể.
Con người phải làm lụng vất vả mới có miếng ăn, Ngài đã hóa bánh ra nhiều để cho họ được ăn no nê. Và những nơi khác, khi con người gặp đau khổ về bệnh tật và cả sự chết, Ngài đã chữa lành và cho sống lại. Khi con người tội lỗi, Ngài đã tha thứ…
Chúa luôn bên cạnh cuộc đời chúng ta, trong từng mọi biến cố buồn vui. Ngài không đứng phía trên để nhìn xuống, nhưng Ngài đến, ngồi bên cạnh chúng ta để chia sẻ, để thông cảm, và nhất là còn làm thay đổi mọi sự.

Sống Lời Chúa:                                 
Trong cuộc sống mỗi ngày, Thiên Chúa mời gọi chúng ta sống Mầu Nhiệm Thánh Thể là hy sinh, góp phần để cho cơm bánh được nhân lên chia sẻ cho mọi người.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa đã nuôi con mỗi ngày. Xin Chúa ban cho con quả tim biết xót thương trước những thiếu thốn của anh chị em.

Lẽ sống:
Hạt thóc dâng tặng Đức Vua

Có lẽ chúng ta đã có dịp đọc bài thơ sau đây của đại thi hào Tagore: "Có một người hành khất ngồi bên vệ đường. Hôm đó, Ðức Vua sẽ ngự giá đi qua ngôi làng. Người hành khất cố gắng lê lết đến trước cổng làng, lòng nhủ thầm: "Ðây là dịp may duy nhất đời tôi". Từ đằng xa, khi vừa thấy xa giá xuất hiện, anh đã cố gắng đưa tay lên vẫy chào. Có ngờ đâu, trước sự sửng sốt của mọi người, khi xa giá vừa đến trước cổng làng, Ðức Vua đã cho dừng xe lại và chính ông là người đưa tay ra để xin hành khất bố thí.
Người hành khất bèn đưa tay vào trong chiếc bị cũ kỹ nhơ bẩn của mình để kéo ra một hạt thóc. Anh trịnh trọng đặt hạt thóc vào trong tay Ðức Vua. Ðức Vua tiếp nhận món quà từ tay người hành khất và biến đi giữa cát bụi mịt mù.
Chiều đến, khi về tới nhà, người hành khất mới mở chiếc bị của mình ra. Lạ lùng thay, giữa muôn hạt thóc, anh nhận ra một hạt vàng óng ánh. Lúc bấy giờ, người hành khất mới khóc nức nở hối tiếc: "Phải chi ta đã cho Ðức Vua tất cả những gì ta có..."
Thiên Chúa đối xử với chúng ta cũng giống như vị Vua đối xử với người hành khất. Ngài muốn trao ban cho chúng ta tất cả kho báu trên Thiên Ðàng. Qua người con một của Ngài là Ðức Giêsu Kitô, Thiên Chúa muốn trao ban cho chúng ta chính Sự Sống của Ngài. Qua Sự Sống chúng ta đã lãnh nhận, qua sự hiện diện của những người anh em chúng ta, qua ngay cả những thất bại và tội lỗi của chúng ta, Thiên Chúa vẫn luôn nhắc đến với từng người chúng ta như một người hành khất.

Chúng ta tưởng chúng ta đang chìa tay van xin trước. Kỳ thực, chính Ngài mới là kẻ không ngừng đưa tay ra để xin chúng ta mở rộng đôi tay và quả tim của chúng ta. Tạo dựng chúng ta theo hình ảnh của Ngài, nghĩa là như những con người có tự do, Thiên Chúa vẫn tiếp tục tôn trọng chúng ta. Ngài muốn trao ban tất cả cho chúng ta vì yêu thương. Nhưng cũng chính vì yêu thương, cho nên Ngài không làm cách nào khác hơn là van lơn, kêu mời chúng ta. Ngài chờ đợi nơi chúng ta một cái gật đầu, một hạt thóc nhỏ rút từ trong chiếc bị khốn cùng của chúng ta. Một nghĩa cử nhỏ mọn làm cho người anh em, một chút tin yêu hy vọng giữa bao nhiêu thử thách khó khăn của cuộc sống, một chút khiêm tốn và sám hối sau những lần vấp ngã: đó là những hạt thóc bé nhỏ mà chúng ta có thể trao tặng cho Chúa để từ đó lãnh nhận trở lại tất cả kho tàng Yêu Thương của Ngài.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét