Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2016

Lời Chúa: Thứ Hai 18.07.2016 TUẦN XVI THƯỜNG NIÊN – Năm C

PHÚC ÂM: Mt 12,38-42
“Như ông Giona đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy”. (Mt 12, 40)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
38 Bấy giờ có mấy kinh sư và mấy người Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su rằng : "Thưa Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ." 39 Người đáp : "Thế hệ gian ác và ngoại tình này đòi dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ngôn sứ Giô-na. 40 Quả thật, ông Giô-na đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy. 41 Trong cuộc phán xét, dân thành Ni-ni-vê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giô-na rao giảng ; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa. 42 Trong cuộc phán xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với thế hệ này, và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua Sa-lô-môn ; mà đây thì còn hơn vua Sa-lô-môn nữa.

Suy niệm:
Thế hệ này

Ðức Giêsu kể lại dấu lạ tiên tri Giona ở trong bụng cá ba ngày. Qua lời giảng dạy của Giona, dân Ninivê đã hối cải. Cũng vậy, Ðức Giêsu cũng sẽ đi vào lòng đất, vào cái chết và Phục Sinh vinh quang để đem lại ơn cứu độ cho những ai tin vào Ngài. Như vậy để được ơn cứu độ, chúng ta phải tin vào Ðức Giêsu. Cụ thể là sám hối và sống theo Lời Chúa trong từng giây phút của cuộc sống.

Sống Lời Chúa:
Chúa Giêsu sẽ trở thành dấu lạ tuyệt vời cho tâm hồn ta. Hơn nữa, dấu lạ Giêsu vẫn hằng ngày được tỏ hiện trong cuộc sống qua Lời Chúa, Phép Thánh Thể và nơi tha nhân. Tiếp nhận Lời và Mình Người, cùng đón nhận những người anh em, người môn đệ sẽ mỗi ngày nên giống Giêsu, trở thành “dấu lạ” để mọi người gặp được Chúa.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa uốn nắn tâm hồn chúng con mềm mại để dễ đón nhận và tin vào Chúa, một niềm tin mạnh mẽ. Ðể chúng con được hân hoan bước vào vinh quang Nước Chúa trong ngày sau hết..

Lẽ sống:
Tình yêu mời gọi

Vua Friedrich Wilhelm cai trị nước Phổ vào khoảng đầu thế kỷ thứ 18. Ông nổi tiếng là người nóng nảy khó tính. Ông không thích những nghi thức rườm rà. Ông chỉ thích đi dạo một mình giữa các đường phố Berlin. Thích sống đơn giản, nhưng ông lại rất nhạy cảm với bất cứ một sự xúc phạm nào của thần dân. Nếu chẳng may có người nào chạm đến ông giữa đám đông, ông sẽ không ngần ngại dùng gậy đập túi bụi vào người đó. Thành ra, khi thấy đức vua đang đi đến, mọi người đều tìm cách lẩn tránh.
Lần kia, khi ông dang đi giữa phố Berlin, một người đàn ông đang đi tới, bỗng lẩn tránh đi nơi khác. Vừa ngạc nhiên, vừa bực tức vì dân chúng lẩn tránh mình, vua Friedrich mới chận người đàn ông lại và hỏi lý do tại sao ông ta lẩn tránh đi nơi khác. Người đàn ông luống cuống mãi, cuối cùng đành phải thú nhận rằng sở dĩ ông ta lẩn tránh nhà vua là vì sợ hãi. Nghe đến đó, vua Friedrich nổi tam bành, ông túm lấy vai người đàn ông đáng thương, vừa lắc mạnh, vừa thét lên: "Tại sao ngươi dám sợ ta. Ta là vua của ngươi. Ngươi phải yêu mến ta. Ngươi phải yêu mến ta, ngươi có biết điều đó không?".
Chỉ có con người mới biết yêu bởi vì chỉ có con người mới có tự do. Không ai có thể cưỡng bách người khác phải yêu mình... Tạo dựng con người có tự do, Thiên Chúa vẫn luôn tôn trọng tự do ấy. Ngài không cưỡng bách con người phải yêu mến Ngài, nhưng chỉ mời gọi và tỏ tình. Bằng công cuộc tạo dựng, bằng cuộc sống và cái chết của Con Một Ngài, Thiên Chúa đã tỏ tình với con người... Tình yêu luôn đi bước trước. Bước trước ấy là một lời nói, một ánh mắt, một nụ cười, một món quà, một nghĩa cử.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét