Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

Lời Chúa: Thứ Hai sau Chúa nhật XVI Thường Niên 20.07.2015

PHÚC ÂM: Mt 12, 38-42
"Thưa Thầy, chúng tôi muốn Thầy làm một dấu lạ" . (Mt 12,38).
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
38 Bấy giờ có mấy kinh sư và mấy người Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su rằng : "Thưa Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ." 39 Người đáp : "Thế hệ gian ác và ngoại tình này đòi dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ngôn sứ Giô-na. 40 Quả thật, ông Giô-na đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy. 41 Trong cuộc phán xét, dân thành Ni-ni-vê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giô-na rao giảng ; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa. 42 Trong cuộc phán xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với thế hệ này, và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua Sa-lô-môn ; mà đây thì còn hơn vua Sa-lô-môn nữa.

Suy niệm:
Đừng thử thách Thiên Chúa

“Quả thật, ông Giô-na đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy.”
Khi Chúa Giêsu mạc khải về Chúa Cha, về Nước Trời và Người đưa ra những giáo huấn chân thật, tốt lành, để dẫn đưa nhân loại trở về cùng Chúa Cha. Người thực hiện giữa đám đông dân chúng biết bao dấu lạ đầy quyền phép trong lời nói cũng như trong việc làm. Nhưng những kinh sư và người Pharisêu vẫn đòi hỏi Người phải làm cho họ một dấu lạ. Chúa Giêsu đã không đáp ứng điều họ đòi hỏi, Nhưng Chúa đưa hình ảnh và câu chuyện của ngôn sứ Giôna, để tiên báo sự Thương Khó và Phục Sinh của Người. Nếu họ muốn có một dấu lạ để tin Người.
Các Bài Đọc hôm nay dẫn chứng những trường hợp con người thử thách Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, vua Pharao và người Ai cập tiếp tục thử thách Thiên Chúa, mặc dù đã được nghe lời yêu cầu của Moses phóng thích dân Israel khỏi Ai cập và đã chứng kiến những thiên tai khủng khiếp của Thiên Chúa đổ xuống trên nước ông. Nhà vua tiếc vì khối nô lệ khổng lồ dân Israel cung cấp cho Ai cập; nên đã huy động toàn thể quân đội đuổi theo dân Israel để bắt họ về. Ngay cả dân Israel, dù đã được dạy dỗ và chứng kiến bao quyền năng của Thiên Chúa; vẫn run sợ và ta thán khi thấy quân đội của vua Pharao đuổi theo mình. Trong Phúc Âm, khi một số kinh sư và luật sĩ đòi Chúa Giêsu làm phép lạ trước mặt họ để họ có thể tin nơi Ngài; Chúa Giêsu từ chối lời yêu cầu của họ, nhưng hứa sẽ cho họ thấy phép lạ Con Người sống lại sau ba ngày trong huyệt mộ.
Trong cuộc sống, khi đứng trước những khó khăn, chúng ta kêu cầu Chúa giúp đỡ. Nếu vượt qua được những khó khăn ấy, chúng ta thường ca tụng và ngợi khen Chúa. Tuy nhiên, có những lúc đứng trước những khó khăn gian khổ nặng hơn, ảnh hưởng đến sinh  mạng, đến sức khỏe, những khó khăn làm cho chúng ta bế tắc, chúng ta hoảng sợ đến nổi làm cho lý trí trở nên mù quáng. Thay vì kêu cầu Chúa, ta lại oán trách Người đã bắt ta phải vác thánh giá quá nặng nề, có khi chúng ta đánh mất đức tin của mình. Chúa luôn luôn ở với chúng ta, thấu suốt mọi sự chúng ta đang gánh chịu, và Ngài đã an bài mọi sự cho chúng ta, nhưng chúng ta đâu biết, đâu hay. Làm sao chúng ta có thể thấu hiểu được bằng lý trí của con người. Lời Môsê nhắc nhở dân Israel cũng là lời nhắc nhở cho chính mỗi người chúng ta: “Chúa sẽ chiến đấu cho anh em, nên xin anh em khỏi lo chi”.

Sống Lời Chúa:
Chúng ta không bao giờ được quyền đòi Thiên Chúa phải tỏ khôn ngoan và uy quyền. Chúng ta phải khiêm nhường học hỏi và nhìn ra những điều này trong trời đất. Chúng ta phải chứng minh niềm tin của chúng ta vào Thiên Chúa, khi đức tin của chúng ta bị thử thách. Đừng bao giờ chọn những lợi lộc vật chất thay vì chọn Thiên Chúa.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu. Nhờ Kinh Thánh, nhờ Hội Thánh, nhờ các chủ chăn và các tu sĩ nam nữ trong Giáo Hội, chúng con càng ngày càng trưởng thành trong đức tin. Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con, luôn tiếp tục học biết về Chúa để chúng con sống xứng đáng là con của Chúa.

Lẽ sống:
Lúa mì và hoa mồng gà

Hòa Lan là một nước nổi tiếng về hoa. Ở phía bắc Hòa Lan, có những cánh đồng hoa chạy dài tắp tít vượt cả tầm nhãn giới. Nhiều loại hoa sặc sỡ tuyệt đẹp làm say mê khách du lịch. Phía nam của Hòa Lan, trái lại, chỉ có những cánh đồng lúa mì bát ngát và khi lúa chín thì khắp nơi chỉ còn là một màu vàng ối làm nổi bật màu đỏ tím của những bông hoa mồng gà. Cảnh đó đẹp với thi sĩ và họa sĩ nhưng rất đáng buồn đối với nông gia vì mồng gà càng sặc sỡ thì vụ lúa càng kém. 
Chẳng có cách nào nhổ hết được những cây mồng gà này mà không làm hư hại lúa, đằng khác hoa mồng gà càng nhiều và càng đẹp thì khách du lịch càng làm hư hại lúa nhiều, mỗi khi họ nhảy xuống ruộng để hái hoa. Sự chung đụng của lúa mì và hoa mồng gà: đó là bức tranh tuyệt hảo của nhân loại chúng ta. Thiên Chúa tạo dựng lúa mì để nuôi sống chúng ta, nhưng Người cũng cho hoa mồng gà mọc lên để làm vui mắt chúng ta. Có lúa mì thì cũng có hoa mồng gà.  Có nhà nông thì cũng có thi sĩ, họa sĩ. Thiên Chúa cho nắng mưa hòa nhịp với nhau. Người nông gia không thể đòi hỏi chỉ có mưa cho lúa tốt. Người nghệ sĩ không thể đòi hỏi chỉ có ánh mặt trời... Sống là biết chấp nhận sự đa diện của vũ trụ như một bức tranh tuyệt hảo. Sống là biết lấy đau khổ, mất mát của mình làm hạnh phúc cho người khác.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét